Rất nhanh, Sử Khả Pháp liền đi tới huyện thành Hợp Dương.
Huyện lệnh Hợp Dương Phùng Tuyển ra khỏi thành nghênh đón, đôi bên chào hỏi xong, câu đầu tiên của Sử Khả Pháp chính là hỏi: "Giá lương nơi đây thế nào?"
Phùng Tuyển bị hỏi cho cứng đờ, nhưng lập tức kịp phản ứng, trả lời: "80 văn tiền một đấu."
Sử Khả Pháp: "Quả nhiên, 80 văn rồi sao? Giá này đã như trong năm bình thường rồi. Sản lượng lương thực tăng gấp đôi, nhưng giá lương cũng chỉ như trong năm bình thường, cũng không giảm, chính là bởi vì vận chuyển ra bên ngoài, cùng với tiếp nhận lượng lớn nạn dân, đúng không?"
Phùng Tuyển bị người ta nói một tràng như tát nước vào mặt, trong lòng hơi kinh hãi, thầm nghĩ: Vị thôi quan tới từ Tây An này vừa mở miệng chính là giọng điệu đang làm điều tra, chắc không phải đã hoài nghỉ ta rồi chứ? Không xong không xong, ta thật vất vả lừa trên gạt dưới mới bưng bít đến bây giờ, nếu triều đình khả nghi, phái quân trấn áp, ta liền... A, không được hoảng! Không được hoảng! Gia quyến của mình đã đón qua đây hết rồi, cùng lắm thì trốn ở phía sau bàn tay vàng khổng lồ của Thiên Tôn.
Sử Khả Pháp: "Phùng đại nhân? Sao ngươi lại chảy máu mũi?"
Phùng Tuyển đưa tay vuốt một cái, xoát, máu mũi lau sạch sẽ: "Không sao không sao, bệnh vặt của hạ quan từ bé thôi, không đáng ngại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play