Trương bầu gánh thầm nghĩ: Thiên tôn nói trúng thật rồi, Gánh hát Trương gia ta chỉ biết diễn hơn mười vở kịch, nếu ở những nơi nhiều người như huyện thành, chúng ta diễn đi diễn lại hơn mười vở kịch này nhiều lần, luôn có khán giả chưa từng xem qua.
Nhưng trong thôn nhỏ kỳ quái này, số lượng thôn dân chỉ có ngần ấy, mỗi ngày chúng ta diễn một vở kịch, hơn mười ngày sau sẽ diễn xong một vòng, đến lúc đó diễn nữa thì còn ai đến xem?
Chẳng lẽ lại cụp đuôi trở về huyện thành?
Người ở huyện thành bên kia, ăn cơm cũng thành vấn đề, ai còn muốn xem kịch của chúng ta? Lại đi nhận lương thực cứu tế sao? Không! Tuyệt đối không được! Thật vất vả ở chỗ này diễn kịch có thể kiếm được tiền, chết cũng không về huyện thành nữa.
Trong lòng Trương bầu gánh như dấy lên một ngọn lửa: Phải biên soạn kịch mới, lập tức.
Vừa hay, ánh mắt của hắn đảo qua đám người đang ra về, có một vị đạo trưởng lẫn ở trong đó.
Mã Thiên Chính!
Trương bầu gánh mừng rỡ, bước nhanh chạy tới: "Đạo trưởng, xin dừng bước."
Mã Thiên Chính chắp tay: "Thí chủ có gì chỉ giáo?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play