"Tặc quân không đi." Trình Húc chỉ vào tặc quân bên dưới sườn núi: "Mọi người xem, mấy tên ác tặc kia đã chỉnh đốn lại đám loạn quân dưới chân núi rồi."
Mọi người đều nằm nhoài ra vách núi và nhìn xuống dưới, quả thật vậy.
Phiên Sơn Nguyệt, Tuỳ Phong Hùng, Nhị Xuẩn, ba tên đầu mục này đang dẫn theo sáu bảy mươi tiểu đầu mục tụ tập loạn quân bỏ chạy tứ tán trở về, tụ tập lại một chỗ, sau đó ngẩng đầu nhìn vách núi, từ xa nhìn lại, tựa hồ đang bàn luận cái gì.
Vẻ mặt Trình Húc trầm xuống. Cũng may gã che mặt, không ai nhìn thấy được gì.
Hình Hồng Lang bên cạnh thấp giọng nói: "Tình hình không ổn, bọn chúng còn chưa từ bỏ."
Trình Húc gật đầu: "Chúng đã nhìn thấy cách ăn mặc của chúng ta, biết chúng ta không phải quan binh, cho nên... Tuy bị thua thiệt, nhưng vẫn không sợ chúng ta."
Khi tặc quân đụng phải quan binh, tựa như chim sợ cành cong, vừa đụng liền bỏ chạy, nhưng xưa nay tặc quân không hề sợ dân đoàn.
Đạo lý này cũng giống như cái gì, Cổ Hoặc Tử gặp phải chú cảnh sát liền chạy trốn thật nhanh, nhưng đụng phải một nhóm Cổ Hoặc Tử khác, vậy thì lấy ra dao bổ dưa đánh ngươi chết ta sống, dù chết cũng phải cắn ngươi một miếng thịt, phong cách giang hồ phải làm cho đủ.
Đây chính là đối đãi khác nhau giữa chính thống và phi chính thống nhận được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT