Chúc Dịch đối diện với anh cũng cảm thấy không ổn lắm, trong
đầu đột nhiên hiện ra cơ thể trần trụi của người trong giấc mơ, đến cả đường
cong của cơ bắp cũng vô cùng rõ nét.
Nghĩ đến đây hai tai cô lại đỏ hết lên, cảm giác nóng chảy
chạy lên trên mặt.
Đề phòng trường hợp bản thân làm ra hành động điên rồ nào
đấy, Chúc Dịch vội quay mặt về phía màn ảnh, dồn toàn sức để bản thân chú ý tới
nam nữ đang khiêu vũ trên màn ảnh, cố gắng để không nhớ lại cái cơ thể tú sắc
khả xan* ấy nữa.
*Tú sắc khả xan: ý chỉ một người có tư sắc mỹ lệ mê người.
Sắc đẹp thay được cho cơm.
Cô nhìn chằm chằm vào màn ảnh vài phút, nhận ra bộ kịch nhàm chán này hoàn toàn không thể dời đi sự
chú ý của bản thân dù chỉ là một tí. Vậy nên cô chỉ có thể giả vờ chú tâm vào
bộ phim chứ thật ra đang niệm thanh tâm chú ở trong lòng.
Bỗng nhiên bàn tay của Lộ Bắc Sầm giơ lại đây, bàn tay nóng
rực quẹt qua tai của cô, xuyên vào trong mái tóc cố định cái ót của cô khiến cô
không thể không nhìn thẳng vào hai mắt anh.
Lúc này cặp mắt mắt như một hồ băng của Lộ Bắc Sầm đang bị
phủ kín bởi một tầng nước, chẳng thể che dấu được vài phần dục vọng trong đấy.
Giọng nói của anh vừa trầm vừa khàn, đôi môi mỏng mấp
máy:”Chúc Dịch à, mình có thể hôn cậu không?”
Lộ Bắc Sầm vừa nói chuyện thì bộ phim cũng vô cùng phối hợp
mà quay về màu trầm lắng.
Giờ phút này Chúc Dịch làm gì có khả năng phân tâm nữa, ánh
mắt hơi nhìn về phía màn ảnh, trên đấy đang chuyển đến cảnh ban đêm, nam nữ vây
quanh lò sưởi để tiếp tục ca hát khiêu vũ.
Nói thật là cô có phần sửng sốt.
Không phải nói việc hôn môi là hành vi bình thường giữa các
cặp đôi hay sao, muốn hôn thì cứ hôn đi, sao Lộ Bắc Sầm lại muốn hỏi cơ chứ,
thế này thì cô biết trả lời thế nào.
Ừ, được.
Có thể.
???
Kể cả trả lời như thế nào đều rất dừn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.