Sau khi cùng nhau tắm xong hai người
mặc quần áo cho thật mát mẻ.
Lật Chi mặc một chiếc áo choàng tắm có
dây đai, còn Cố Cảnh Sâm chỉ choàng đúng một chiếc khăn tắm mỏng.
Cố Cảnh Sâm mở miệng đặt ra quy tắc:
“Chỉ nói lời thật lòng không chơi thách, nếu như không trả lời thì sẽ bị phạt
uống rượu, anh một ly em ba ly.”
Lật Chi không phản đối, nhưng cô đã suy
nghĩ sẵn câu hỏi ở trong đầu rồi.
Lật Chi háo hức nhìn Cố Cảnh Sâm, cô tò
mò như một đứa trẻ rồi hỏi anh: “Anh hai, anh nói là về nhà sẽ trả lời em rồi
đó.”
Cố Cảnh Sâm chỉ đành gật đầu đồng ý.
Trước tiên anh rót cho mình một ly rượu
rồi sau đó uống cạn.
Anh vẫn còn nhớ rõ bản thân mình đã
rung động với cô từ lúc nào, đó là một buổi chiều mùa đông.
Sau khi đi công tác về mẹ Trần đã mua
cho bà Nhạc một món quà, đồng thời bà cũng dặn Cố Cảnh Sâm đem món quà đó đến
nhà Nhạc Sênh.
Khi anh đến lúc đó trong nhà chỉ có một
mình Nhạc Sênh ở trong phòng khách.
Nhạc Sênh đoán là anh đến tìm Lật Chi
để làm gì cho nên mới cười nói: “Lật Chi đang chơi violin trên lầu, bà sẽ gọi
con bé xuống cho con nhé?” Cố Cảnh Sâm từ chối, anh nói với Nhạc Sênh: “Không
cần đâu bà, cháu đến để đưa cho bà thứ này.”
Sau đó anh đưa quà cho bà, đưa xong thì
cũng lập tức quay về nhà luôn.
Tuy nhiên khi vừa bước ra khỏi cửa thì
lại nghe được tiếng � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.