Nửa
buổi học của buổi sáng kết thúc, nhóm người Mộ Dữu và Hách Mộng Thành, Trách
Trách ăn cơm ở nhà ăn.
Đã
mấy ngày không đến, cô cảm thấy đồ ăn của nhà ăn của trường trở nên ngon hơn
rồi.
Hách
Mộng Thành nhắc nhở Mộ Dữu: “Hôm qua, thầy Cận của Đoàn thanh niên trường tìm
cậu, bảo cậu trở lại trường thì đến phòng làm việc của ông ấy một chuyến, cậu
đừng quên nhé.”
Mộ
Dữu gật đầu: “Bây giờ đang là giờ cơm, chưa chắc thầy Cận đã ở đó, ăn cơm xong
tớ đi xem thử."
Trước
đây Mộ Dữu nằm trong hội sinh viên của trường, sau đó trợ lí sinh viên bên Đoàn
thanh niên, giúp đỡ sắp xếp một ít tài liệu, tổ chức các hoạt động sinh viên.
Cô
từng làm sinh viên trợ lí một năm, coi như là khá thân với thầy Cận.
Khi
học kì 1 của năm 3 kết thúc, cô xin từ chức.
Chỉ
còn nửa năm là năm 4 rồi, cô muốn thư giãn cho thật tốt, cuối cùng trải nghiệm
cuộc sống sinh viên nhàn nhã thoải mái.
Không
biết lần này thầy Cận tìm cô có việc gì.
Sau
giờ cơm trưa, Mộ Dữu đến phòng làm việc của thầy Cận.
Vào
giờ này, tòa nhà hành chĩnh yên tĩnh vô cùng, đến nỗi khi Mộ Dữu gõ cửa cũng vô
thức mà dùng lực nhẹ hơn nhiều.
Cánh
cửa khép hờ, một giọng nói vang lên ở bên trong: “Vào đi.”
Mộ
Dữu đẩy cửa, không nhìn thấy thầy Cận, ngược lại bất ngờ nhìn thấy một gương
mặt hơi quen thuộc.
Là
chàng trai ngồi bên cạnh cô vào tối mà cô đi học thay lớp kinh tế cho Hách Mộng
Thành.
Hình
như là...Tần Phong của viện Văn học.
Tần
Phong nhìn thấy cô thì có hơi bất ngờ, vừa cười vừa đứng dậy khỏi bàn làm việc:
“Mộ Dữu, sao lại là cậu?”
Mộ
Dữu gật đầu mỉm cười: “Thầy Cận tìm tớ.”
“Thầy
Cận đi ăn cơm rồi, vẫn chưa trở lại.” Tần Phong dè dặt xoa tay, chỉ vào sofa
bên cạnh ra hiệu: “Cậu ngồi xuống đợi một lát đi.”
Mộ
Dữu đáp lời rồi xuống ở bên cạnh, Tần Phong đi về phía máy nước nóng lạnh, cầm
ly giấy dùng một lần rót nước nóng rồi đưa qua cho cô.
“Cảm
ơn.” Mộ Dữu nhận lấy bằng hai tay, hỏi anh ta: “Cậu là trợ lý sinh viên mới
được tuyển vào học kỳ này hả?”
Tần
Phong gật đầu, ngồi xuống vị trí bên cạnh, ngại ngùng bặm môi: “Biết vì sao
thầy Cận bảo cậu đến không?”
Mộ
Dữu lắc đầu, hỏi lại anh ta: “Cậu biết không?”
Tần
Phong gật đầu: “Có lẽ cũng hơi hơi.”
Anh
ta nhìn Mộ Dữu, giải thích nói: “Sau khi cậu từ chức, tớ thay vào vị trí trợ lí
sinh viên còn thiếu của thầy Cận, vốn là Tô Bùi dẫn dắt tớ, Tô Bùi cũng đã nói
với tớ những nội dung lúc trước mà cậu phụ trách. Chỉ là, tuần trước Tô Bùi
không cẩn thận ngã từ cầu thang xuống bị thương, về nhà nghỉ ngơi rồi. Có lẽ
cậu biết, vừa mới bắt đầu học kì mới, đại hội thể thao mùa xuân và các cuộc thi
giao hữu khác đều đang trong công tác chuẩn bị, hơn nữa năm nay trùng với lễ kỷ
niệm thành lập trường, thầy Cận rất bận, số lượng trợ lý sinh viên ở bên này
cũng không đủ.”
Mộ
Dữu im lặng trong giây lát: “Thầy Cận muốn bảo tớ về lại?”
Tần
Phong nói: “Thầy Cận nói, ông ấy sẽ tìm lại mấy người cũ từng làm đến giúp tớ,
người cũ lúc trước không phải chỉ có cậu và Tô Bùi sao. Tớ đoán người mà thầy
Cận nhắc đến có lẽ là cậu. Thầy vẫn chưa trở lại, cậu cũng có thể suy nghĩ
trước vấn đề này.”
Mộ
Dữu cầm ly nước lên, mí mắt hơi rũ xuống.
Suy
nghĩ một hồi, cô hơi tò mò mà hỏi Tần Phong: “Cậu xin làm trợ lý sinh viên vào
học kỳ này? Đã là kỳ 2 năm 3 rồi, các cậu không bận việc học hành sao?”
Theo
như cô biết, ở chức vụ này thường là sinh viên năm 1 năm 2.
Tần
Phong cười một cách ấm áp: “Sắp lên năm 4 rồi, tích lũy một ít kinh nghiệm cá
nhân ở trường học cũng khá tốt. Vận may của tớ cũng khá tốt, được thầy Cận chọn
trúng.”
Anh ta lại nhìn Mộ Dữu, muốn nói cái gì đó
nhưng lại do dự, hỏi cô: “Không phải cậu làm việc bên cạnh thầy Cận cũng khá
tốt sao, sao lại đột nhiên từ chức vào học kì này vậy?”
“Tớ?”
Mộ Dữu uống một ngụm nước: “Cũng không có gì, chỉ là muốn nghỉ ngơi thôi.”
Cô
vừa vào học đã tham gia hội sinh viên, còn tham gia đủ loại các câu lạc bộ, sau
đó lại được thầy Cận chọn trúng làm trợ lý sinh viên của ông ấy.
Không
phải là vì cô muốn rèn luyện bản thân, mà là muốn ngoài lúc học ra thì bản thân
vẫn có thể giữ trạng thái bận rộn.
Bởi
vì khi bận rộn, cô sẽ không nhớ đến chuyện Doãn Mặc từ chối cô.
Không
nhớ, thì sẽ không cảm thấy buồn lòng.
Bây
giờ cô buông bỏ rồi, cũng không cần thiết khiến bản thân bận rộn để làm tê liệt
bản thân.
Cô
chỉ hi vọng quãng thời gian còn lại của đại học có thể nhàn nhã tự do hơn một
chút.
Đang
nói chuyện, thầy Cận đẩy cửa bước vào.
Mộ
Dữu đặt ly nước xuống, đứng dậy chào hỏi.
Thầy
Cận nhìn lướt qua cô và Tần Phong, vừa cười vừa tiến đến phía trước: “Có ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).