Đột nhiên anh…
Tình trạng tim rất không tốt, ngay cả phổi cũng cảm thấy khó
chịu, mỗi lần hít thở đều cảm thấy chỗ lồng ngực giống như bọt khí đang phập
phồng, như một miếng thịt để trong không khí nóng và ẩm ướt quá lâu đến mức
muốn thối rữa.
Cả đêm đều không làm sao ngủ được, chênh lệch múi giờ khó mà
đảo ngược lại, trằn trọc trở mình cho đến khi trời sáng, mẹ và anh trai đều đã
đến.
Đêm qua Tiết Thu Ninh rõ ràng cũng ngủ không ngon, bà cầm
theo một xấp tờ khai đi vào, khẩu trang màu trắng xanh đeo trên mặt cũng không
che được đôi mắt mệt mỏi, chỉ vẻn vẹn một đêm trong mắt đã chứa đầy tia máu màu
đỏ.
Quan Tố Thư vẫn nằm ở phòng bệnh cao cấp của bệnh viện như
cũ, phòng đơn có sô pha, ti vi, máy móc bên giường chiếm chỗ không ít, gian
phòng lộ ra vẻ chật chội, có chút giống như quán rượu chật hẹp.
Giường bệnh là giường đơn, hai bên có thanh lan can có thể
điều chỉnh độ cao. Lúc Tiết Thu Ninh đến, Quan Tố Thư đang đo huyết áp, nhìn
thấy bà gọi một tiếng: “Mẹ.”
Tiết Thu Ninh ngồi xuống ghế bên cạnh giường, vuốt ve một
cái tay khác của cô, hỏi: “Hôm nay con cảm thấy thế nào?”
“Con đỡ nhiều rồi ạ.”
Bác sĩ nội trú tháo dây đai trên tay cô, nói là hạ huyết áp
tâm thu và tâm trương.
“Vẫn bình thường cả chứ bác sĩ?” Tiết Thu Ninh hỏi.
“Đúng vậy, rất bình thường, hôm nay trình trạng của cô ấy
tốt lên nhiều rồi.” Bác sĩ cười nói.
Tiết Thu Ninh quay đầu lại hỏi cô: “Sáng nay con đã ăn gì
chưa?”
Quan Tố Thư lắc đầu: “Chưa ạ.”
“Bây giờ đi làm kiểm tra sức khỏe, xong rồi đi ăn sáng sau.”
Kiểm tra sức khỏe đều phải nhịn ăn, buổi sáng cô làm không
ít mục kiểm tra, cũng đã lấy không ít máu, bác sĩ đang cầm tấm ảnh chụp CT của
cô xem tình trạng tim, nói với Tiết Thu Ninh rất nhiều, đưa ra đề nghị tốt nhất
là nên tiến hành phẫu thuật ghép tim một lần.
Phẫu thuật ghép tim.
Quan Tố Thư không lạ lẫm gì từ này nữa, bác sĩ trong nước
cũng từng nói rồi, tình trạng tồi tệ nhất của cô chính là phải tiến hành phẫu
thuật thay tim. Bây giờ phẫu thuật này không phải là hiếm thấy, nhưng mà tỉ lệ
thành công từ đầu tới cuối không thể nói là rất cao, hơn nữa có rất nhiều ca
đều chứng minh cho dù lúc phẫu thuật thành công, về sau cơ quan nội tạng vẫn sẽ
phát sinh phản ứng bài xích, để lại không ít di chứng.
Cô nghe bác sĩ và mẹ cô nói chuyện về phương án chữa trị
phẫu thuật của cô, thật sự mà nói thì cô nghe không hiểu lắm, nhưng điều này
cũng không cản trở cô từ trên sắc mặt họ nhìn ra được tình trạng không quá lạc
quan.
Máy lạnh bệnh viện mở hơi thấp, cực kỳ lạnh lẽo, Quan Trình
Dục ở cạnh cô, nhìn cô ôm lấy cánh tay, bèn cởi áo khoác trùm lên người cô.
Trong lúc chờ đợi bác sĩ và mẹ cô thương lượng phương án
phẫu thuật, cô ngồi trên sô pha trong văn phòng day day mảnh giấy vụn dưới
chân, Quan Trình Dục làm phiên dịch cho cô, trừ lược bỏ bớt một vài từ chuyên
ngành, còn lại phần lớn đều nói cho cô nghe.
“Anh ơi.”
“Ừm?” Quan Trình Dục ngừng một lát lại tiếp tục phiên dịch.
Quan Tố Thư nói: “Em muốn ăn trái cây.”
< ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.