Hiện giờ cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ vẫn chống đỡ được, bởi
vì trong sáu loại sản phẩm mà Phú Hữu tung ra chỉ có hai loại là TV màu 18 inch
và máy giặt tự động lồng đôi trùng với cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, tuy rằng
sẽ bị cướp đi một phần thị trường, nhưng cũng không phải là ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng tình hình của nhà máy sản xuất TV và nhà máy sản xuất
máy giặt thành phố Phụng Hà thì lại có chút không ổn.
Cuối năm ngoái và nửa đầu năm nay, các sản phẩm cấp thấp của
hai công ty này đều bị cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đánh bại hoàn toàn, cuối
cùng không thể không rút ra khỏi thị trường này, bây giờ đều phải dựa vào sản
phẩm tầm trung chống đỡ, nói là đang kéo dài hơi tàn cũng không quá.
Điều tồi tệ hơn nữa là sáu loại sản phẩm mà Phú Hữu tung ra
đều là các sản phẩm máy giặt và TV màu từ trung cấp cho đến cao cấp hiện đang
bán chạy ở trên thị trường, cũng là sản phẩm chính, nơi tạo ra tiền lời của hai
nhà máy này.
Các loại tuyên truyền che trời lấp đất của Phú Hữu cũng làm
tạo ra rất nhiều tác dụng, kết quả hiện ra rõ nhất chính là nó đã đè bẹp các
thương hiệu sản phẩm nội địa cùng loại ở trên thị trường, sản lượng của hai nhà
máy này lập tức giảm mạnh.
Mà cửa hàng bách hóa đã hứa sẽ để đồ điện gia dụng của
Phú Hữu ở trong góc khuất nhất, vị trí kín nhất, nay thấy sự nhiệt tình của
khách hàng, liền nuốt lời, nhanh chóng để sản phẩm của Phú Hữu đặt ở vị trí nổi
bật nhất.
Cũng không thể trách sếp Tiết không tốt, đối với người làm
ăn, chắc chắn là sản phẩm nào bán chạy, nhiều lãi nhất sẽ được đặt ở vị trí bắt
mắt nhất, ai lại không bị tiền hấp dẫn chứ?
Kể từ đó, hậu quả hiện ra rõ nhất là sản phẩm tiêu thụ của
hai nhà máy càng kém hơn, cuối cùng bị đặt ở nơi khuất tầm nhìn, không ai hỏi.
Vị trí không tốt, không có người nhìn thấy, càng không có ai mua, hình thành
một vòng tuần hoàn xấu.
Cho dù không đi khảo sát từng cửa hàng, giám đốc Tôn cũng
rất hiểu, tình hình hiện tại của nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà đang
xấu đến mức nào.
Ông ta cầm tờ báo lên, bên trong xen lẫn quảng cáo TV màu và
máy giặt của nhãn hiệu Phú Hữu, đổi sang tờ khác, vẫn là Phú Hữu.
Ông ta tức đến mức không còn tâm trạng đọc báo nữa, đập
thẳng báo xuống bàn.
Tiêu Thư Dương đi vào liền nhìn thấy cảnh này, vội vàng hỏi:
“Anh rể, sao vậy?”
Giám đốc Tôn ném tờ báo sang một bên, nói: “Em đến rồi, ngồi
đi.”
Tiêu Thư Dương ngồi xuống, liếc nhìn tờ báo, nói thầm: “Anh
đang xem quảng cáo của Phú Hữu à, đừng xem nữa, đỡ phải tức giận.”
Giám đốc Tôn thở dài, nói: “Không phải không xem thì sẽ
không có thật. Bọn Phú Hữu này còn độc ác hơn cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, bây
giờ đi đến đâu cũng nghe thấy danh tiếng của bọn họ, ngay cả tòa nhà bách hóa
đối diện cũng dựng quảng cáo của bọn họ rồi.”
“Cũng chỉ là tạo quảng cáo mà thôi, đúng không? Anh rể, hay
là để em trả tiền, cũng đến đài truyền hình quảng cáo cho nhà máy bọn anh?”
Tiêu Thư Dương đề nghị.
Giám đốc Tôn nhìn anh ta với ánh mắt trống rỗng: “Em có bao
nhiêu tiền? Có thể tiêu nhiều hơn Phú Hữu không? Trước đó đầu tư hai trăm triệu
tệ, sau đó còn bổ sung thêm vốn. Hơn nữa Giáp Thiên Hạ kia của em cũng không
phải nhà máy của chúng ta, đừng nói lung tung.”
Tiêu Thư Dương không nói nữa, điều mà anh ta không nói ra là
doanh thu của Giáp Thiên Hạ cũng bị ảnh hưởng bởi vì chống lại Phú Hữu.
Bởi vì dạo gần đây nhãn hiệu Phú Hữu quá nổi tiếng, đến nỗi
gần như tất cả mọi người đều biết, không ít khách hàng vào cửa hàng hỏi xem có
đồ điện của Phú Hữu không, thấy không có liền đi. Anh ta không nhập sản phẩm
của nhãn hiệu Phú Hữu, doanh thu của cửa hàng cũng bị ảnh hưởng theo. May là
bởi vì sản phẩm đa dạng phong phú, cũng không nghiêm trọng như nhà máy sản xuất
máy giặt và nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà, thiệt hại nhiều nhất vẫn là
hai nhà máy này.
Thở hắt một hơi, giám đốc Tôn hỏi: “Cửa hàng đồ điện Lão Sư
Phụ có bị ảnh hưởng không?”
Tiêu Thư Dương gật đầu: “Bị một chút, lúc đầu máy giặt tự
động lồng đôi và TV màu 18 inch đều rất hot, hiện tại đã bị đánh gục, nhưng
cụ thể là bao nhiêu thì em không biết.”
“Ngày nào em cũng chạy đến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, còn
có chuyện em không biết à?” Giám đốc Tôn đột nhiên trêu chọc.
Tiêu Thư Dương vừa bất ngờ vừa mất tự nhiên, sờ tai nói:
“Anh… Anh rể, anh nghe ai nói tinh linh ở đâu vậy!”
Giám đốc Tôn nhìn anh ta nói: “Là nói linh tinh à?”
Tiêu Thư Dương xoa mũi không nói, cũng không nhìn giám đốc Tôn.
Giám đốc Tôn nhìn vẻ mặt này của anh ta liền biết không phải
tin đồn vô căn cứ, nhóc con lớn rồi, có suy nghĩ của mình rồi. Giám đốc Tôn
nhìn đứa em rể này từng ngày lớn lên, bởi vì cha mẹ vợ của ông ta đều lớn tuổi
rồi, tinh thần và thể lực đều không theo kịp cho nên khi Tiêu Thư Dương còn
nhỏ, phần lớn thời gian anh ta đều sống ở nhà ông ta, có thể nói giám đốc Tôn
gần như coi anh ta là con trai mình.
“Em đừng nghe giám đốc Từ, công việc là công việc, cuộc sống
là cuộc sống, không thể trộn lẫn vào với nhau, kết hôn là chuyện của cả đời
người, mấy chục năm đấy, thế nào cũng phải chọn người mà em thích.”
Tiêu Thư Dương không đồng ý, nói: “Anh rể, sao anh biết em
không thích Diệp Mạn? Cô ấy vừa trẻ đẹp vừa có năng lực làm việc, còn thú vị
hơn mấy cô gái do gia đình giới thiệu nhiều.”
“Còn chưa mua sổ sách của em đúng không?” Giám đốc Tôn bổ
sung thêm một câu. Đàn ông hiểu đàn ông nhất, Tiêu Thư Dương có thể có tình cảm
với Diệp Mạn ở một mức nào đó nhưng chắc chắn không đến mức thích, không có cô
là không thể sống được, trái lại, sự từ chối và nghiền áp của cô trong sự
nghiệp lại có thể kích thích ham muốn chinh phục của Tiêu Thư Dương.
Dù sao giám đốc Tôn cũng già rồi, ông ta nhắc nhở Tiêu Thư
Dương: “Em đừng chơi nữa, cẩn thận lại làm mắc vào.”
Tiêu Thư Dương rất tự tin: “Không đâu, anh rể, anh nghĩ
nhiều rồi, yên tâm em hiểu rõ.”
Giám đốc Tôn lắc đầu không nói gì, Tiêu Lệ Bình giới thiệu
cho Tiêu Thư Dương rất nhiều cô gái gia cảnh trong sạch, thông minh xinh đẹp,
rất nhiều cô gái cũng phải lòng anh ta nhưng tên nhóc này lại không thích, cứ
thích khiêu chiến với thử thách khó.
Thấy giám đốc Tôn vẫn không coi trọng mình, Tiêu Thư Dương
không vui nói: “Anh rể, anh không muốn em thân với giám đốc Diệp, hai nhà thành
một chống lại Phú Hữu à?”
“Thôi được rồi, tử vi còn chưa xem đâu.” Còn tưởng ông ta
không biết thằng nhóc này bị bắt đứng ở ngoài không ít lần rồi sao, giám đốc
Tôn giữ thể diện không vạch trần anh ta, dứt khoát bỏ qua đề tài này bắt đầu
nói lại công việc: “Bên Giáp Thiên Hạ, có phải là lượng tiêu thụ của nhà máy
chúng ta đã giảm xuống đến mức cực kỳ nghiêm trọng?”
Tiêu Thư Dương gật đầu: “Lượng tiêu thụ giảm xuống gần một
nửa.”
“Gần một nửa…” Sắc mặt của giám đốc Tôn lập tức trở nên khó
coi, bên cửa hàng bách hóa đã sụp đổ hoàn toàn, lượng tiêu thụ của bên Giáp
Thiên Hạ cũng giảm nhiều như vậy, còn có vài cửa hàng nhỏ tuy chưa thống kê
nhưng khả năng là cũng không quá ổn. Năm nay khó mà vượt qua.
Tiêu Thư Dương nhìn thấy ông ta như vậy, đành khuyên: “Anh
rể, anh đừng vội, đây chỉ là tạm thời thôi, Phúc Hữu không thể cứ bỏ tiền làm
quảng cáo mãi như vậy được.”
“Hy vọng là vậy.” Giám đốc Tôn cũng không có biện pháp nào
để giải quyết vấn đề khó khăn của hiện tại trong một chốc.
Nhà máy sản xuất TV vẫn có sự hỗ trợ của Giáp Thiên Hạ, cuộc
sống tuy khó khăn nhưng ít nhất cũng có thể kiên trì.
Nhưng bên nhà máy sản xuất máy giặt, con đường xây dựng vốn
mơ hồ, độ nhận thức về thương hiệu và lực ảnh hưởng cũng không bằng nhà máy sản
xuất TV, dưới sự vùng dậy của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ và sự tác động của
các thương hiệu nơi khác, thị trường suy thoái dần, bây giờ Phú Hữu lại làm lớn
đến như vậy, hậu quả rõ nhất lượng tiêu thụ của nhà máy sản xuất máy giặt hoàn
toàn sụt giảm.
Đầu tháng mười hai, nhà máy sản xuất máy giặt thành phố
Phụng Hà xuất hiện một làn sóng trả hàng.
Các cửa hàng buôn bán nhỏ rất mẫn cảm với hướng gió của thị
trường, thấy xu thế không ổn, liền ào ào đến nhà máy sản xuất máy giặt trả
hàng.
Giám đốc Từ nhận được tin tức này, lo lắng đến mức như kiến
bò trên chảo nóng.
Một khi chuyện này đã xảy ra, sẽ không phải là một trường
hợp, chỉ cần hơi không chú ý liền sẽ dẫn đến sóng trả hàng lớn, bọn họ chắc
chắn sẽ không chịu nổi.
Tìm một cái cớ bảo những người bán ấy viết đơn xin tr� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.