Điện thoại di động nhanh chóng truyền đến tin nhắn.
[Không cần anh quan tâm, tối nay tôi không về.]
Đọc được tin nhắn, đôi mắt đen nhánh của Tống Hàn gợn sóng,
mới cưới ngày đầu tiên mà đã bắt đầu thức đêm rồi.
Điện thoại di động bị bỏ lại trên ghế sô pha.
An Tình gửi tin nhắn đi xong, thay đồ ngủ, trở về phòng nằm
ngủ.
Vừa nhắm mắt lại, điện thoại di động ở đầu giường lại vang
lên.
Cô mở hai mắt tràn đầy lửa giận, gân xanh trên trán không
ngừng nhảy lên, Tống Hàn rốt cuộc có muốn kết thúc không đây, cô xốc chăn lên
ngồi dậy.
Lấy điện thoại di động ở đầu giường ra, thấy là tin nhắn
Thiên Hữu gửi tới.
[Bà chủ, đám người ở cơ sở y tế tìm tôi, tôi trở về trước
đây.]
Sắc mặt An Tình chợt trầm xuống, ngón tay nhanh chóng gửi
tin nhắn.
[Sao bỗng nhiên lại như vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì
không?]
[Thiên Hữu: Không, phòng nghiên cứu sẽ bắt đầu nghiên cứu dự
án mới, cần tôi trở lại sớm.]
[An Tình: Sau khi xuống máy bay, gửi tin nhắn cho tôi để báo
cáo rằng anh đã bình an nhé.]
Gửi tin nhắn xong, An Tình đắp chăn nằm trên giường, trong
căn phòng tối tăm, đôi mắt sắc bén kia bắn ra tia lạnh lẽo.
An Ý đẩy cửa phòng đi vào, mở đèn cạnh giường ngủ trong
phòng.
Ánh đèn màu cam phản chiếu hai gương mặt giống hệt nhau.
An Ý xốc chăn lên, nằm bên cạnh An Tình, ôm eo cô, giọng nói
mềm mại nói: “Chị ơi, đã lâu rồi em không nằm chung giường với chị.”
An Tình lấy lại tinh thần, đưa tay ôm An Ý, chóp mũi ngửi
thấy mùi hoa nhài tỏa ra trên người cô ấy, đè nén trái tim.
Cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Ngủ đi! Không còn sớm nữa đâu.” Nói xong, cô đưa tay tắt
đèn đầu giường.
Hai người nằm trên giường ôm nhau ngủ.
Đám người Cao Tuyết và Trần Đình, sau khi dạo phố xong, cùng
nhau đến quán bar Dạ M� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.