Trần Đình thấy chủ tiệm không hề động đậy, tức giận nghiến
răng nghiến lợi: “Được, hay lắm, sếp của các người đâu? Tôi muốn khiếu nại.”
An Ý kéo kéo áo của quản lý cửa hàng, sợ quản lý bị cô ấy
liên lụy: “Cô đừng để ý đến tôi, tôi để bọn họ mắng tôi vài câu, coi như trút
giận là được rồi.”
Quản lý cửa hàng liếc mắt, nhìn bộ dáng yếu đuối lại nhát
gan của An Ý, thở dài: “Chưa từng thấy cô gái nào lại sợ hãi như cô cả.”
An Ý rụt đầu lại, cô ấy cũng biết mình nhát gan, không sửa
được tính cách này.
Quản lý cửa hàng quay đầu lại, nhìn sinh viên đại học ăn mặc
sáng bóng trước mắt, biết bọn họ đa số đều là con nhà giàu có.
Cô ấy đang kinh doanh chính đáng và không cần phải nịnh nọt
họ: “Tôi là chủ sở hữu của cửa hàng bánh ngọt này, ở đây không chào đón cô, xin
vui lòng rời đi cho.”
Cao Tuyết cùng mấy nữ sinh tức giận đến đỏ bừng mặt, bọn họ
dựa vào gia cảnh, đi đến đâu cũng là được người khác nâng niu, một chủ tiệm
bánh ngọt nho nhỏ, cũng dám làm cho bọn họ khó xử.
Cao Tuyết ném món tráng miệng của mình xuống đất: “Để rồi
xem.”
Nhìn các cô nổi giận đùng đùng ra khỏi cửa hàng bánh ngọt,
An Ý lo lắng nhìn quản lý cửa hàng: “Sau này các cô ấy lại đến tìm cô gây phiền
toái thì làm sao bây giờ?”
“Sợ cái gì, ban ngày ban mặt, bọn họ còn dám làm chuyện vi
phạm pháp luật, tôi cũng sẽ không sợ bọn họ.” Nói xong, nhìn nhân viên bán hàng
vây xem: “Được rồi, đừng nhìn nữa, dọn dẹp sàn nhà chút đi.”
Nhân viên cửa hàng lấy lại tinh thần, lấy cây lau nhà, lấy
chổi, bắt đầu làm sạch món tráng miệng bị làm hỏng trên mặt đất.
Hứa Trung sau khi về nhà, tâm tình sung sướng ngâm nga bài
hát đi về phía đình viện, đụng phải anh trai Hứa Khai ở ngã rẽ.
Anh ta chào hỏi, đi lướt qua anh trai và đi vào bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.