Trương Nhược Trần sao có thể không có hứng thú?
Ở Võ Thị Học Cung, chỉ có nội cung học viên mới có thể tiêu phí điểm cống hiến để đổi Bán Thánh Chân Dịch.
Cho dù học viên ngoại cung có điểm cống hiến, cũng không đổi được Bán Thánh Chân Dịch, chỉ có thể nhận Bán Thánh Chân Dịch được phát hàng năm, mỗi quý.
Học viên ngoại cung muốn có được Bán Thánh Chân Dịch, nhất định phải bỏ ra một cái giá rất lớn để mua từ chợ đen.
Thế nhưng chợ đen vô cùng nguy hiểm, nếu như không có người quen dẫn đường, rất có thể sẽ bị thế lực tà ác trong chợ đen ám toán, cuối cùng tiền mất tật mang.
Tử Thiến thì khác, nàng vốn là sát thủ trong chợ đen, cho nên, để nàng đi chợ đen mua Bán Thánh Chân Dịch là tốt nhất.
Trương Nhược Trần nhìn Tử Thiến nói: "Khó trách tu vi của ngươi tăng lên nhanh như vậy, thì ra ngươi đã luyện hóa năm giọt Bán Thánh Chân Dịch. Bán Thánh Chân Dịch trong chợ đen, giá bao nhiêu một giọt?"
Tử Thiến không giấu diếm Trương Nhược Trần, nói: "Nếu là người ngoài mua, ít nhất phải bốn mươi vạn ngân tệ mới mua được một giọt. Nhưng mà, Địa Phủ Môn của chúng ta có con đường riêng, cho nên giá cả rẻ hơn rất nhiều, chỉ cần hai mươi vạn ngân tệ là có thể mua được một giọt."
Trương Nhược Trần gật đầu, đưa hết hơn ba trăm bình đan dược cho Tử Thiến.
Sau đó, Trương Nhược Trần lại lấy ra toàn bộ hơn một trăm kiện Chân Vũ Bảo Khí, giao cho Tử Thiến, nói: "Sau khi bán những đan dược và Chân Vũ Bảo Khí này, mua toàn bộ Bán Thánh Chân Dịch, nếu có thể mua được Thánh Dịch, vậy thì càng tốt."
"Được rồi! Ba ngày sau ta quay lại, ngươi chờ tin tốt của ta." Tử Thiến nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, đi về phía trước hơn mười bước, đột nhiên dừng lại, xoay người, nhìn Trương Nhược Trần cười nói: "Sau khi bán đan dược và Chân Vũ Bảo Khí, ngân tệ lấy được chia ba bảy?"
Trương Nhược Trần biết Tử Thiến rất thích ngân tệ và linh tinh, cũng không so đo với nàng, gật đầu cười nói: "Ba bảy phần."
"Vút!"
Tử Thiến hóa thành một bóng dáng mỹ lệ màu tím, rời khỏi Tây Viện, biến mất trong núi non trùng điệp của Thiên Ma Lĩnh.
Trở lại Long Vũ Điện, Trương Nhược Trần tiến vào không gian bên trong Thời Không Tinh Thạch, chuẩn bị bắt đầu trùng kích cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh.
Hắn lấy tám giọt Bán Thánh Chân Dịch ra, đặt thành một hàng trước người.
"Còn mười ngày nữa chính là khảo hạch quý, ở trong Thời Không Tinh Thạch chính là một tháng, hẳn là đủ để ta trùng kích đến cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh."
Nuốt giọt Bán Thánh Chân Dịch thứ nhất vào bụng, một luồng hàn khí lạnh thấu xương xuất hiện trong bụng, theo kinh mạch, truyền khắp mỗi một góc toàn thân.
Trương Nhược Trần cũng không phải lần đầu tiên dùng Bán Thánh Chân Dịch, rất nhanh đã thích ứng được, chỉ tốn ba ngày rưỡi đã luyện hóa xong một giọt Bán Thánh Chân Dịch.
Sau đó, hắn lại luyện hóa giọt thứ hai, giọt thứ ba...
Sau khi luyện hóa giọt Bán Thánh Chân Dịch thứ bảy, Trương Nhược Trần rốt cuộc phá tan bình cảnh, đạt tới cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh.
Trong cơ thể Trương Nhược Trần phát ra một tiếng nổ vang, dung lượng khí hồ tăng lên gấp mười ba lần, ba mươi sáu đường kinh mạch cũng theo đó mở rộng, chân khí trong kinh mạch lưu động nhanh hơn, phát ra âm thanh như nước chảy.
Sau khi đột phá cảnh giới, Trương Nhược Trần nuốt giọt Bán Thánh Chân Dịch thứ tám vào, chỉ tốn ba ngày đã luyện hóa hoàn toàn.
Luyện hóa giọt Bán Thánh Chân Dịch thứ tám, cảnh giới của Trương Nhược Trần hoàn toàn vững chắc.
"Đạt tới cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh, tốc độ của ta đã đạt tới trình độ nào rồi?" Trương Nhược Trần có thể cảm giác được rõ ràng tu vi của mình đã tăng lên rất nhiều.
Vô luận là lực lượng, hay là tốc độ, đều đạt tới một cảnh giới khác.
Khi tu luyện Ngự Phong Phi Long Ảnh tới tiểu thành, tốc độ bộc phát mạnh nhất của Trương Nhược Trần đã đạt tới năm mươi bảy mét mỗi giây.
Hiện tại thì sao?
"Vèo vèo!"
Trương Nhược Trần chạy như bay trên quảng trường Long Vũ Điện, tốc độ nhanh như gió lốc. Nếu là võ giả khác ở cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh ở đây, e rằng ngay cả bóng dáng của hắn cũng không thấy rõ.
Chạy mười vòng quanh quảng trường Long Vũ Điện, Trương Nhược Trần dừng lại, thở ra một hơi đầy hưng phấn, nói: "Trong tình huống không thi triển Ngự Phong Phi Long Ảnh và huyết mạch, tốc độ của ta có thể đạt tới năm mươi tám mét mỗi giây. Nếu thi triển cả hai, tốc độ bộc phát mạnh nhất của ta có thể đạt tới sáu mươi hai mét mỗi giây."
Tốc độ bộc phát mạnh nhất của những cao thủ xếp hạng cuối trên Huyền Bảng, cũng chỉ vào khoảng sáu mươi mét mỗi giây.
Mặc dù chưa từng chân chính chiến đấu với võ giả trên Huyền Bảng, nhưng Trương Nhược Trần đã có lòng tin có thể chống lại một số người có tu vi yếu hơn, thậm chí đánh bại bọn họ.
Có thể nói, Trương Nhược Trần hiện tại đã có thể sơ bộ đối chiến cùng với võ giả Địa Cực Cảnh.
Với thực lực hiện tại của hắn, nếu như lại giao thủ với Hồng Da tướng quân, cho dù không thể chiến thắng, cũng có thể toàn thân trở ra. Không cần giống như lần trước, phải mượn lực lượng của Hoàng Yên Trần.
"Đạt tới cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh là có thể thi triển 'Huyết Khí Ngưng Binh, không biết ta sẽ ngưng tụ ra binh khí gì?"
Trương Nhược Trần đứng giữa quảng trường, huyết khí trong cơ thể tuôn ra, từng luồng huyết khí theo lỗ chân lông thoát ra, bao phủ toàn bộ không gian bán kính mười mét xung quanh, giống như hóa thành một đám mây máu khổng lồ.
Trong đám mây máu ngưng tụ thành hư ảnh của chín thanh chiến kiếm, lơ lửng ở chín hướng xung quanh Trương Nhược Trần, tản mát ra kiếm khí vô cùng cường đại.
"Sao lại là chín thanh kiếm?"
Võ giả đạt tới cảnh giới trung cực vị của Huyền Cực Cảnh đều có thể thi triển 'Huyết Khí Ngưng Binh, nhưng chỉ ngưng tụ ra được một kiện huyết binh.
Giống như Trương Nhược Trần, đồng thời ngưng tụ ra chín thanh huyết kiếm, quả thực là chuyện xưa nay chưa từng có.
Thu hồi huyết khí vào trong cơ thể, Trương Nhược Trần trầm ngâm, tự nhủ: "Chẳng lẽ là vì ta đã tu luyện tất cả ba mươi sáu kinh mạch trong Cửu Thiên Minh Đế Kinh cho nên mới xuất hiện dị tượng như vậy?"
Ngưng tụ ra chín thanh huyết kiếm, nhất định là chuyện tốt.
Chỉ có điều, đồng thời ngưng tụ ra chín kiện huyết binh, thật sự là quá mức kinh hãi thế tục. Nếu bị người khác phát hiện, đối với Trương Nhược Trần mà nói, chưa chắc đã là chuyện tốt.
"Sau này phải cố gắng ít sử dụng huyết mạch." Trương Nhược Trần thầm nghĩ.
Ngày mai chính là ngày khảo hạch quý, với thực lực hiện tại, muốn đoạt được vị trí đệ nhất tân sinh của bốn viện cũng không phải việc khó, cho nên, hắn không có chút áp lực nào.
Trương Nhược Trần đi đến chỗ ở của Tử Thiến, định lấy Bán Thánh Chân Dịch.