Viện chủ Tây Viện, mặc một thân trường bào màu vàng, ngồi ở trên một tảng đá trắng bên hồ, trong tay cầm một cần câu, đang câu cá.
"Bái kiến viện chủ!"
Trương Nhược Trần đi tới sau lưng viện chủ Tây Viện, hơi khom người hành lễ.
"Trương Nhược Trần, ngươi có biết vì sao lão phu phải đợi đến một tháng sau khi kỳ thi học cung kết thúc mới triệu kiến ngươi không?" Viện chủ Tây Viện vẫn cầm cần câu nhìn chằm chằm mặt hồ, cũng không quay người nhìn Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nói: "Học sinh không biết."
Lúc thi ở học cung, Trương Nhược Trần đã gặp qua viện chủ Tây Viện một lần, chẳng qua lần đó cách quá xa, chỉ tùy ý nhìn thoáng qua.
Lúc này, Trương Nhược Trần mới bắt đầu nghiêm túc đánh giá vị viện chủ này, là cường giả tuyệt đỉnh duy nhất có thể mặc áo bào màu vàng ở Tây Viện.
Ông ta nhìn qua giống như đã bảy, tám mươi tuổi, tóc trắng phơ, nhưng trên tay và trên mặt lại không có một nếp nhăn nào, cũng không có một chút dáng vẻ già nua.
"Không biết tu vi của vị viện chủ Tây Viện này đạt đến cảnh giới gì rồi?" Trương Nhược Trần hoàn toàn không nhìn thấu tu vi của viện chủ Tây Viện.
Viện chủ Tây Viện đặt cần câu xuống, đứng dậy, xoay người nhìn thoáng qua Trương Nhược Trần, nói: "Ngươi cũng biết, mỗi một tân sinh đứng đầu đều được các phó viện chủ thu làm đệ tử thân truyền. Đương nhiên, nếu là tân sinh có thiên tư cực tốt, lão phu cũng sẽ tự mình thu nhận làm đồ đệ."
"Biểu hiện của ngươi ở trong Võ Tháp tương đối xuất chúng, vào lúc đó, lão phu đã động niệm muốn thu ngươi làm đồ đệ. Lão phu nói ngươi xuất chúng, không phải là chỉ việc ngươi vượt qua cửa thứ hai của tầng thứ ba Võ Tháp, mà là chỉ ngươi vượt qua cửa ải thứ ba của tầng thứ ba Võ Tháp và đánh bại Lạc Hư ở cùng cảnh giới."
Trương Nhược Trần hơi kinh hãi nói: "Viện chủ biết chuyện trong Võ Tháp?"
"Ha ha!"
Viện chủ Tây Viện cười to một tiếng, nói: "Ngươi thật sự cho rằng địa phương trọng yếu như Võ Tháp, chỉ có Hoàng nha đầu cùng Đoan Mộc nha đầu trông coi ở bên trong sao? Có một số bí mật, coi như là hai người bọn họ cũng không biết."
Sau đó, sắc mặt của viện chủ Tây Viện nghiêm lại, nói: "Nhưng cách làm của hai người bọn họ, lão phu cũng không phản đối. Thậm chí, lúc ấy nếu như hai người bọn họ không ngăn cản ngươi, lão phu cũng sẽ tự mình ngăn cản người leo lên tầng thứ tư của Võ Tháp."
Trương Nhược Trần nói: "Viện chủ lo lắng ta biểu hiện thiên tư quá cao, bị một số người ám hại?"
Viện chủ Tây Viện gật đầu, nói: "Võ Thị Học Cung cũng không phải tuyệt đối an toàn, những năm gần đây, Hắc Thị và Bái Nguyệt Ma Giáo không ngừng thâm nhập vào học cung, không chỉ là trong số các học viên có người của bọn chúng, cho dù là trong một số cao tầng của học cung cũng có người của bọn chúng.
"Nếu như lúc ấy ngươi xông đến tầng thứ tư của Võ Tháp, thế lực Hắc Thị khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào, ra tay với ngươi, coi như là lão phu cũng rất khó che chở được cho ngươi."
Trương Nhược Trần nói: "Viện chủ đang nói đến 'Hành động Trảm Miêu?"
Viện chủ Tây Viện khẽ ồ lên một tiếng, nói: "Ngươi biết 'Hành động Trảm Miêu?"
Phải biết rằng, Hắc Thị và Võ Thị Tiền Trang từ xưa đến nay chính là quan hệ đối lập, tranh đấu lẫn nhau, chém giết lẫn nhau, mở rộng địa bàn, tranh đoạt tài nguyên thị trường.
Võ Thị Học Cung là nơi bồi dưỡng nhân tài của Võ Thị Tiền Trang, vì muốn đánh tan Võ Thị Tiền Trang từ trong trứng nước, cho nên, Hắc Thị khởi động "Hành động Trảm Miêu", chuyên môn ám sát những thiên tài trong Võ Thị Học Cung.
Tám trăm năm trước, Hắc Thị đã khởi động "Hành động Trảm Miêu", Trương Nhược Trần đương nhiên biết.
Trương Nhược Trần không thể giải thích với viện chủ Tây Viện, đành phải đẩy sang cho Vân Vũ quận vương, nói: "Trước khi đến tham gia kỳ thi học cung, ta có nghe phụ vương nhắc tới một lần. Thật ra ta không rõ lắm về 'Hành động Trảm Miêu"
"Thì ra Vân Vũ quận vương đã nhắc nhở ngươi, vậy thì lão phu không cần phải nhiều lời nữa!"
Theo viện chủ Tây Viện, Vân Vũ quận vương biết được 'Hành động Trảm Miêu' cũng không phải là việc gì khó khăn, dù sao 'Hành động Trảm Miêu' đã kéo dài hơn một ngàn năm, cũng không phải là bí mật gì.
Trương Nhược Trần giật mình nói: "Chẳng lẽ viện chủ cố ý triệu kiến học sinh muộn một tháng, là muốn dùng học sinh làm mồi nhử, để dụ những tên tà túy ẩn nấp trong Tây Viện của Hắc Thị và Bái Nguyệt Ma Giáo kia ra sao?"
"Không sai!" Viện chủ Tây Viện cười nói: "Ngươi sẽ không ghi hận lão phu chứ?"
Trương Nhược Trần cười nói: "Viện chủ đã nói rõ ràng như vậy, sao học sinh có thể ghi hận viện chủ? Ta rất muốn biết rốt cuộc viện chủ có điều tra ra được những tên tà túy ẩn nấp ở Tây Viện hay chưa?"
"Đã điều tra được một ít manh mối, chỉ là còn đang chờ cá lớn mắc câu, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể thu lưới." Viện chủ Tây Viện nói.
Sau đó, viện chủ Tây Viện lại nói: "Trương Nhược Trần, ngươi có nguyện ý bái lão phu làm sư, trở thành đệ tử thân truyền của lão phu hay không?"
Học sinh và đệ tử thân truyền khác biệt rất lớn.
Một lão sư có thể dạy rất nhiều học viên, nhưng mà, đệ tử thân truyền lại cực kỳ ít ỏi.
Một khi trở thành đệ tử thân truyền của viện chủ Tây Viện, tương đương với có thêm một chỗ dựa vững chắc, như vậy địa vị của Trương Nhược Trần ở Tây Viện sẽ lập tức tăng lên, sau này, sẽ không có ai dám tùy tiện tìm hắn gây phiền phức. Thậm chí sau khi tiến vào nội cung của Võ Thị Học Cung, thân phận và địa vị của Trương Nhược Trần vẫn cao hơn những nội cung học viên khác.
Nhưng Trương Nhược Trần lại không muốn bái viện chủ Tây Viện làm sư phụ, bởi vì trên người hắn có quá nhiều bí mật, không muốn để người ngoài biết được. Nếu bái viện chủ Tây Viện làm sư phụ, một số bí mật trong đó nhất định sẽ bị bại lộ.
Trương Nhược Trần cung kính hành lễ với viện chủ Tây Viện, nói: "Đa tạ viện chủ nâng đỡ, nhưng học sinh muốn tự mình đi trên con đường võ đạo của bản thân, tạm thời không có ý định bái sư."
Kỳ quái là, viện chủ Tây Viện cũng không tức giận, ngược lại lộ ra nụ cười, nói: "Hắc hắc! Lão phu đảm nhiệm chức vị viện chủ Tây Viện ba mươi tư năm, tổng cộng chủ động thu nhận đồ đệ mười một lần, ngươi là người thứ hai cự tuyệt lão phu"
…
Chú thích: Trước đó có nhắc tới lịch sử Tây Viện chỉ có bốn trăm sáu mươi năm, kỳ thật là đang nói tới Tây Viện của Võ Thị Học Cung thuộc Thiên Ma Lĩnh. Võ Thị Học Cung phân bố khắp Côn Luân Giới, lịch sử xa xôi, không chỉ có bốn trăm sáu mươi năm.