Trên Sinh Tử đài, Phong Tri Lâm chỉ thất thần trong chốc lát, lập tức liền phản ứng lại.
Đã mất kiếm, vậy thì chọn thương.
Hắn nhấc cây thiết thương dài chín thước ở tầng thứ tư giá binh khí lên, quả nhiên ra tay, hoành thương quét ngang, mang theo tiếng rít gào, đánh úp về phía Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần lùi về sau một bước, né tránh thiết thương, thân thể nhẹ nhàng như lá cây, bay xa hơn mười trượng.
"Truy Phong Bộ!"
Phong Tri Lâm vận chuyển chân khí đến hai chân, thi triển ra một loại bộ pháp Nhân cấp thượng phẩm, hai chân giống như được cuồng phong bao bọc, đuổi sát theo.
Đuổi tới cách Trương Nhược Trần năm mét, hắn lại đâm ra một thương.
Chân khí từ lòng bàn tay tuôn ra, thông qua cán thương, truyền đến mũi thương.
Mũi thương hiện lên một ng đoàn hỏa diễm, khiến thiết thương bốc cháy, giống như một con Hỏa Xà linh hoạt bay múa trên không trung.
"Chân khí vậy mà lại mang theo thuộc tính Liệt Diễm!" Trương Nhược Trần nhìn trường thương đâm tới, khẽ gật đầu.
Với thực lực mà Phong Tri Lâm thể hiện ra lúc này, ít nhất có thể đồng thời chống lại bốn gã võ giả Huyền Cực Cảnh đại cực vị bình thường.
Trương Nhược Trần bước ngang một bước, thân thể như một đạo ảo ảnh, lần nữa né tránh một thương Phong Tri Lâm toàn lực đâm ra.
Phong Tri Lâm có chút tức giận, nói: "Có bản lĩnh thì đừng có trốn, đường đường chính chính đánh một trận với ta"
"Nếu ngay cả một góc áo của ta mà ngươi cũng không chạm tới, thì có tư cách gì đánh một trận với ta?"
Trương Nhược Trần cầm thiết kiếm trong tay, thản nhiên nói: "Thi triển toàn bộ bản lĩnh của ngươi ra đi, để ta xem ngươi có tư cách để ta rút kiếm hay không."
"Đáng ghét!"
Phong Tri Lâm quát lớn một tiếng, trong cơ thể tuôn ra từng sợi huyết khí màu đỏ. Huyết khí hướng mặt đất ào ào lao tới, trên mặt đất hình thành một huyết trận hình tròn đường kính năm mét.
Huyết khí giống như từng sợi tơ, ở trong trận pháp, hội tụ thành từng đạo văn lộ, tản mát ra huyết quang nhàn nhạt, bao phủ Phong Tri Lâm ở trung tâm.
Huyết Khí Hóa Trận.
Chỉ có tu vi đạt tới Huyền Cực Cảnh đại cực vị mới có thể làm được.
Hơn nữa, huyết trận mà Phong Tri Lâm ngưng tụ ra dường như còn không phải là huyết trận cấp thấp mà là huyết trận trung đẳng.
Đẳng cấp của huyết trận càng cao, lực lượng tăng phúc cho võ giả càng lớn.
"Xích Diễm Thần Dịch Thương!"
Phong Tri Lâm hoành thương ngang ngực, cánh tay vung lên, hỏa diễm bao trùm trên bề mặt trường thương càng thêm nóng rực.
Đây là một loại võ kỹ thương pháp Linh cấp hạ phẩm, tổng cộng tám chiêu, Phong Tri Lâm đã hoàn toàn tu luyện thành công.
"Vut!"
Trường thương đâm ra, hình thành một mảnh hỏa vân, trong nháy mắt đã đâm tới trước mặt Trương Nhược Trần.
Được huyết trận tăng phúc, tốc độ bộc phát của Phong Tri Lâm vậy mà lại sánh ngang với Trương Nhược Trần.
Ánh mắt Trương Nhược Trần trở nên ngưng trọng, năm ngón tay nắm chặt thiết kiếm, một kiếm chém ngang, đánh lên mũi thương, đánh bật trường thương, phong tỏa toàn bộ chiêu thức tiếp theo của Phong Tri Lâm.
Ngay sau đó, hắn bước nhanh về phía trước, một kiếm đâm xiên lên trên, đâm về phía dưới nách tay phải của Phong Tri Lâm.
Phong Tri Lâm biến sắc, lập tức xoay chuyển trường thương, dùng đuôi thương đánh về phía sau lưng Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần vừa mới xông lên trước mặt Phong Tri Lâm, liền cảm giác mình như nhảy vào đầm lầy, tốc độ rõ ràng chậm lại rất nhiều. Cúi đầu nhìn xuống, lúc này mới phát hiện bản thân vậy mà đã bước vào bên trong huyết trận, tốc độ bị lực lượng của huyết trận áp chế.
Ngay tại lúc này, bên tai Trương Nhược Trần truyền đến tiếng xé gió, đuôi thương đã treo lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, chỉ trong nháy mắt có thể rơi xuống. Nếu bị trường thương đánh trúng, cho dù không chết cũng phải bị trọng thương.
"Thiên Tâm Kiểm Chung!"
Chân khí trong cơ thể Trương Nhược Trần toàn bộ bộc phát ra, hình thành một hư ảnh cự chung, thủ hộ ở trung tâm chuông.
Đuôi thương đánh lên hư ảnh Kiếm Chung, tạo thành một cỗ cự lực đánh vào bên trong.
"Oanh!"
Hai người đồng thời lùi về phía sau, một lần nữa kéo dài khoảng cách mười mét.
Phong Tri Lâm hoành thương mà đứng, cười lạnh một tiếng, nói: "Bản thiếu gia có thể ngưng tụ ra huyết trận trung đẳng, lực lượng của huyết trận có thể tăng cường thực lực của ta, đồng thời cũng sẽ áp chế thực lực của ngươi. Trương Nhược Trần, ngươi chết chắc rồi!"
Huyết trận có chút tương tự với Không Gian Lĩnh Vực, nhưng lại kém xa Không Gian Lĩnh Vực.
Võ giả Huyền Cực Cảnh đại cực vị sở dĩ mạnh hơn võ giả trung cực vị rất nhiều, chính là bởi vì võ giả đại cực vị, có thể ngưng tụ ra huyết trận.
Dưới lực lượng của huyết trận áp chế, rất ít võ giả trung cực vị có thể đánh bại võ giả đại cực vi.
"Phong Tri Lâm vậy mà lại ngưng tụ ra huyết trận trung đẳng, thật sự là ghê gớm, nếu có thể cho hắn lượng lớn tài nguyên tu luyện, nói không chừng Tây viện có thể có thêm một vị võ giả Huyền Bảng." Tư Đồ trưởng lão vuốt chòm râu, lộ ra nụ cười đầy thâm ý.
Tạ trưởng lão hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.
"Xong rồi! Phong Tri Lâm vậy mà lại ngưng tụ ra huyết trận trung đẳng, lực lượng huyết trận bộc phát, hắn đủ sức chống lại sáu, bảy vị võ giả cùng cảnh giới! Cửu vương tử điện hạ nguy hiểm rồi!" Liễu Thừa Phong thở dài nói.
"Huyết trận trung đẳng rất mạnh sao?" Một gã tân sinh hỏi.
Liễu Thừa Phong nói: "Trong mười tên võ giả Huyền Cực Cảnh đại cực vị, chỉ có một người có thể ngưng tụ ra huyết trận trung đẳng, ngươi nói xem có mạnh hay không? Nếu như kinh mạch Phong Tri Lâm mở ra trong cơ thể đủ nhiều, công pháp và võ kỹ tu luyện đủ cao thâm, sau khi hắn đạt tới Huyền Cực Cảnh đại viên mãn, thậm chí có một phần trăm cơ hội, trở thành võ giả Huyền Bảng."
Không ai dám nói mình nhất định có thể trở thành võ giả Huyền Bảng, chỉ có thể nhìn vào xác suất lớn nhỏ.