Tầm nhìn hiện tại của Trần Phi đã không thể so sánh với
nhân loại và sinh vật bình thường được nữa, nếu có một tính từ cụ thể, Trần Phi
có thể tự mình nghĩ tới tính từ đó chính là tinh tế hóa.
Hắn đang ngồi cạnh cửa sổ bên trái, xuyên qua tấm kính
và lan can thép, hắn có thể nhìn thấy đường cao tốc bên kia, đương nhiên cái
này phải quy công cho Hà Quan Đào và Chu Phát thường xuyên rửa xe, cho nên đối
lập với những tiểu đội khác, xe của tiểu đội Cầu Sinh luôn sạch sẽ nhất.
Mục Mỹ Tình vẫn luôn dựa vào cơ thể của Trần Phi, ánh
mắt ngọt ngào gắn bó keo sơn mãi mãi cũng không muốn tách rời.
Khi ba người bọn họ Bạch Tùng Phi trốn sau chiếc SUV,
Trần Phi đã nhìn thấy và nhận ra ba người họ, sau đó hắn nhìn thấy chiếc xe ba
bánh đậu ở giữa đường, khóe miệng hắn hơi giật giật.
Dù sao, hắn là thủ phạm khiến ba người họ rơi vào hoàn
cảnh như vậy và đồng phạm là Lưu Cuồng Long.
Trần Phi không sợ những người này đến báo thù, cho dù
biết Trần Phi là người tiến hóa ở khu an toàn núi Tiểu Tang, họ cũng không thể
vào khu an toàn để báo thù, cùng lắm là ngồi xổm chờ gần khu an toàn.
Điều quan trọng nhất là người đang lái xe của họ bây
giờ là Lưu Cuồng Long, cho dù những người này có tìm cách trả thù thì trước
tiên họ cũng chỉ coi Lưu Cuồng Long là tội phạm chính, và hắn, Trần Phi, cùng lắm
là đồng phạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.