Cho đến lúc này, Trương Hách Hiên vẫn không thể hoàn toàn nắm bắt được khả năng của chính mình vì năng lực quá mạnh mẽ, nếu nói sức chiến đấu của hắn ra khi hắn ta tự mình biến thành "ác quỷ" là một, thì sức mạnh chiến đấu của hắn ta khi biến thành "ác quỷ" do tức giận ít nhất cũng là hai.

Nói cách khác chính là khi ở trạng thái mất khống chế, sức mạnh chiến đấu của Trương Hách Hiên có thể bộc phát gấp hai lần.

Đây là một con dao hai lưỡi, trước khi có thể hoàn toàn khống chế được năng lực của mình, năng lực ác ma của Trương Hách Hiên vẫn là một biến số cực kỳ không ổn định.

Bây giờ nghĩ lại, Trương Hách Hiên cảm thấy sợ hãi, nếu không phải là vừa rồi nhóm người Bốn Mắt kịp thời ngăn cản thì sợ rằng lúc này hắn ta đã mắc phải một sai lầm lớn rồi, chưa nói đến việc đánh chết hết cả bọn họ mà về cơ bản đều muốn ném hắn ta từ trên mái nhà xuống rồi.

Mấy người lần lượt tỉnh lại, thấy Trương Hách Hiên đã trở lại bình thường, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Trên nóc tòa nhà, chỉ có Vu Cường thủ phạm chính đã thôi miên tất cả mọi người lúc này vẫn còn đang ngủ say thôi.

Khóe miệng Trương Hách Hiên khẽ giật, hắn ta hếch cằm ra hiệu, trầm giọng nói:

"Nhanh! Nhanh đánh thức anh ta dậy! Bị chính năng lực của bản thân thôi miên, như vậy cũng thực sự đủ rồi! Đã dặn anh ta nhiều lần bảo anh ta luyện tập năng lực đi, mà cũng không nghe!"

Bốn Mắt đi đến bên người Vu Cường ngồi xổm xuống, Vu Cương vẫn nằm yên trên mặt đất như cũ, dưới khóe miệng của hắn ta có một bãi nước miếng.

"Uy! Vu Cường! Vu Cường! Tỉnh lại đi! Mau tỉnh lại!"

Bốn Mắt dùng lực đẩy mạnh Vu Cường, nhưng Vu Cường lại thờ ơ vẫn ngủ say như cũ.

Bốn Mắt bất đắc dĩ trợn tròn mắt, sau đó lớn giọng hét lớn lên:

"Vu Cường! Đại ngốc Cường!"

Thế nhưng Vu Cường vẫn vô tư ngủ say sưa, ánh mắt trốn sau cặp kình cận thị của Bốn Mắt đảo một vòng, khóe miệng hơi nhếch lên, trực tiếp lật người Vu Cường, túm lấy cổ áo Vu Cường, sau đó tát hai cái bạt tai nóng bỏng vào trên mặt của Vu Cường.

Tuy nhiên, Vu Cường chỉ hơi cau mày, rồi lại chép chép miệng tiếp tục ngáy tiếp.

"Ha ha ha… Đại ngốc Cường, tôi đã cho anh một cơ hội rồi, là tên tiểu tử nhà anh chấp mê bất ngộ, vậy anh cũng đừng trách tôi ra tay độc ác!"

Sau khi nói xòn, Bốn Mắt xoay tròn cánh tay tát hai cái vào mặt Vu Cường, Vu Cường bị đánh trong giấc mơ đều phải hít sau một hơi.

Thấy Vu Cường sắp tỉnh dậy, Bốn Mắt vội vàng thả Vu Cường xuống, đứng dậy và đi đến bên cạnh Trương Hách Hiên.

Mà ngay khi Bốn Mắt rời khỏi chỗ đó, Vu Cường chậm rãi mở mắt ra, ngồi dậy vừa định dụi mắt, liền cảm thấy trên má truyền đến m

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play