Bạc Văn Thời nói xong câu nói đó thì trực tiếp tắt điện thoại, sau khi cúp máy xong, dường như hắn biết đối phương sẽ còn gọi tiếp nên hắn thuận tay kéo luôn vào danh sách đen luôn.

Đây là lần đầu tiên Bạc Văn Thời làm chuyện chặn số điện thoại này, làm xong hắn cất điện thoại đi tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lý Văn bị cắt điện thoại, anh ta ở chung với hắn lâu rồi nên khi nghe thấy câu nói đó của hắn thì đã biết chuyện lớn không xong rồi.

Nhưng khi gọi lại thì làm kiểu gì cũng không kết nối được.

Lý Văn vốn đang tức giận sẵn nên khi thấy vậy đã đập nát đồ vật trong tay.

Trên xe.

Thời Nhạc nhìn Bạc Văn Thời nhắm mắt lại, không nhịn được nên đã sáp lại gần trước mặt hắn, giọng nói hơi nôn nóng.

“Bạc Văn Thời, anh đừng ngủ.”

Bạc Văn Thời nghe vậy, mở to mắt, đập vào tầm mắt hắn chính là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của Thời Nhạc.

“Làm sao vậy?” Hắn lạnh nhạt hỏi.

Thời Nhạc ôm lấy cánh tay của hắn, cực kỳ sốt ruột: “Anh vừa nói, nhóc con nhà anh? Anh có con từ khi nào vậy? ”

Khi nghe thấy Bạc Văn Thời nói với người khác về một đứa bé thì đầu dưa của cậu đã nổ ong ong ong nên cậu cũng không để ý tới những câu nói sau đó của Bạc Văn Thời.

Cậu đã từng điều tra rõ ràng, Bạc Văn Thời chưa từng yêu đương, nhưng sao bây giờ đã có cả con luôn rồi!

Bạc Văn Thời nghe cậu sốt ruột hỏi mình về vấn đề này thì đáy mắt thoáng qua chút phức tạp.

Đây không phải là quả dưa ngốc mà đây là một đứa nhỏ bị thiểu năng trí tuệ.

Thời Nhạc thấy hắn không hé răng, còn tưởng rằng hắn đang ngầm thừa nhận, khuôn mặt nhỏ nhắn sốt ruột chậm rãi biến thành đau lòng.

“Anh thật sự có con trai.”

Đôi mắt tròn xoe của cậu có chút ướt át: “Nhưng vì sao anh lại không nói sớm cho tôi biết chứ.”

Nếu Bạc Văn Thời có con, vậy khi cậu thích Bạc Văn Thời chắc chắn sẽ không tranh giành chồng với mẹ của đứa bé đó.

Thời Hạ đã dạy cậu, cho dù làm người hay làm yêu thì đều phải tuân thủ quy tắc đạo đức.

Thời Nhạc còn đang nhìn Bạc Văn Thời.

Còn Bạc Văn Thời đối diện với ánh mắt đau lòngcủa cậu nhóc, chẳng những không dỗ dành mà còn trực tiếng thừa nhận: “Ừ, có.”

Có.

Thời Nhạc được hắn thừa nhận như thể lại bị đâm thêm một nhát dao trong lòng.

Đau quá.

Cậu dụi đôi mắt đỏ bừng, chuyển ánh mắt đang nhìn trên mặt Bạc Văn Thời xuống.

“Tôi không nên thích anh.”

Cậu nức nở: “Anh đã có con rồi nên tôi sẽ không thích anh nữa.”

Vốn dĩ Bạc Văn Thời chỉ muốn trêu chọc cậu nhóc, khi nghe được câu nói không thích này, nhướng mày: "Lại đây, nhìn tôi.”

“Không nhìn.”

Thời Nhạc giận dỗi mặt xoay khuôn mặt đẫm nước mắt sang bên phải, sau này cậu cũng sẽ không cần Bạc Văn Thời!

Bạc Văn Thời: “……”

Bạc Văn Thời thấy nước mắt rơi xuống cằm của cậu nhóc, trong lòng căng thẳng.

Không ổn.

Hình như hắn đùa hơi quá rồi.

Thời Nhạc đối diện với cửa kính bên phải khóc đến hoa cả mắt, đang muốn khụt khịt một tiếng, bỗng nhiên——

Khuôn mặt bị người ta giữ chặt.

Bạc Văn Thời mạnh mẽ kéo khuôn mặt của cậu lại, lòng bàn tay chạm vào làn da mềm mại, non nớt nhưng lại ướt nhẹp.

Hắn cầm một cái khăn tay lau sạch gương mặt nhỏ, vừa lau, vừa chậm rãi nói: “Nhạc Nhạc, cậu không biết nhóc con đang sống trong nhà tôi sao?”

“Không biết không biết! Tôi không biết —— ai?”

Quả dưa ngốc nào đó đang muốn nổi giận thì đột nhiên hơi kinh ngạc, dừng lại vài giây, cuối cùng mới chậm chạp phản ứng lại.

“Nhóc con mà anh nói là tôi sao?”

Hình như nhóc con ở trong nhà Bạc Văn Thời chỉ có một mình cậu.

Bạc Văn Thời cất khăn lau mặt cho cậu đi, liếc một cáu: “Cậu nói xem? Ở nhà tôi còn có đứa trẻ thứ hai sao?”

Thời Nhạc: “……”

Thời Nhạc nhìn chằm chằm Bạc Văn Thời vài giây, sau đó, không có hề có dấu hiệu báo trước nào đã đột ngột tự cấu mình một cái thật mạnh.

“Hít.”

Đau đớn truyền đến từ trên đùi cuối cùng cũng khiến cho Thời Nhạc ý thức được, lần này cậu không nghe lầm.

Cậu là nhóc con trong nhà của Bạc Văn Thời.

Nhà Bạc Văn Thời.

Vừa rồi Thời Nhạc còn đang tủi thân rớt nước mắt thì lúc này đôi mắt của cậu bừng sáng như ẩn chứa hàng ngàn ngôi sao trong đó.

“Bạc Văn Thời!”

Cậu nhào vào trong lồng ngực của Bạc Văn Thời, ôm lấy cổ đối phương, đầu nhỏ lộn xộn.

“Anh nói tôi là nhóc con trong nhà anh.”

“Ừ.”

“Vậy anh đang muốn nói chuyện yêu đương với tôi sao?!”

“Không nói chuyện yêu đương.”

Thời Nhạc: “?”

Đầu nhỏ đang lộn xộn của Thời Nhạc dừng lại, cậu ngẩng khuôn mặt còn chưa hết hưng phấn lên, ánh mắt giống như đang nhìn một kẻ cực kỳ tra nam.

“Anh đã nói tôi là người nhà của anh.” Cậu nhấn mạnh.

Giọng điệu Bạc Văn Thời nhàn nhạt: “Không phải cậu đang ở trong nhà tôi sao?”

“Vậy anh nói tôi là nhóc con?” Thời Nhạc tiếp tục nhấn mạnh cách xưng hô thân mật này.

Bạc Văn Thời bình tĩnh bổ sung: “Chẳng lẽ cậu không nhỏ sao?”

Thời Nhạc: “……”

Cậu cực kỳ hận cái từ ngữ cạm bẫy này!

“Tôi không quan tâm.”

Máu trên người Thời Nhạc sống lại một lần nữa, dán mình lên người Bạc Văn Thời giống như một cái bánh dẻo.

“Anh nói tôi là của anh, vì vậy anh phải chịu trách nhiệm với tôi.”

Thời Nhạc chơi xấu làm ầm ĩ, quấy rầy Bạc Văn Thời cả một đường đi.

Bạc Văn Thời nhức tai vì tiếng ồn ào, nên đã thong thả vươn hai đầu ngón tay ra, không những bóp môi của cậu thành hình dạng cái mỏ của con vịt con mà hắn lại nhéo hai cái lên khuôn mặt mềm mại như bông kia.

Tư thế đó.

Giống như đang trêu chọc con mèo nhỏ ầm ĩ ở trong nhà.

Chẳng qua, người trêu chọc mèo thường cho rằng mình đang khống chế mèo vì thế nên không biết ——

Bởi vì nhất cử nhất động của mèo mà người chủ có động tác tương ứng mới là thật, họ không hề biết mình đã bị mèo thuần phục từ lúc nào.

Không lâu sau đã trở về biệt thự.

Thời Nhạc đi trước rồi cất những món đồ cổ đáng giá mà mình mang theo vào trong phòng. ( truyện trên app tyt )

Đặc biệt những món đồ cổ kia mà bán đi thì sẽ rất đáng giá, Thời Nhạc nhìn Bạc Văn Thời cất vào két sắt, bây giờ mới yên tâm.

“Ban ngày chúng ta đều không ở nhà.” Thời Nhạc rất tự giác lo lắng: “Ngộ nhỡ ăn trộm vào rồi trộm đồ đi thì sẽ tổn thất rất lớn.”

Bạc Văn Thời đã khóa kỹ két sắt lại, rồi để Thời Nhạc tự mình đến kiểm tra.

Sau khi kiểm tra, Thời Nhạc yên lòng.

“Vậy anh đi xử lý việc bận ở công ty đi, còn tôi phải về Địa phủ làm việc.”

“Ừ.”

Hai người đều không rảnh rỗi, đặc biệt là Thời Nhạc đã nhận được không ít tiền từ Bạc Văn Thời, bây giờ đương nhiên phải dùng tiền vào việc xây dựng Địa phủ.

Trên đường trở về Địa phủ, cậu nghĩ đến việc làm ăn của cửa hàng, một mình cậu chắc chắn sẽ không lo liệu được tất cả mọi việc.

Nhưng việc trông cửa hàng này mà tìm một con quỷ đến làm, cũng không ổn lắm, nếu bị khách hàng phát hiện, gặp phải khách hàng nhát gan không biết chừng có khi sẽ bị dọa chết tại chỗ.

Nếu tìm người sống tới làm, nhưng cửa hàng lại đặc biệt.

Hơn nữa nội bộ còn phải liên kết với Địa phủ, người trông coi cửa hàng, không chỉ phải to gan, còn phải thông minh, cho dù có phát hiện ra bí mật, cũng có thể bảo vệ nó.

Sàng lọc như vậy, Thời Nhạc nghĩ đến phát sầu, hình như hơi khó tuyển dụng.

Cậu trở về Địa phủ, ngâm mình trong phòng sách, cậu tiện tay ném điện thoại lên giá sách, sau khi bật chế độ im lặng cũng không nhìn điện thoại nữa.

Lý Văn gọi điện cho Bạc Văn Thời không được, lại liên lạc với Thời Nhạc.

Anh ta là một người làm ăn khôn khéo, tuy tính tình có hơi phong lưu, thế nhưng lý trí của anh ta chưa bao giờ bị lung lay vì những chuyện tình yêu nam nữ đó.

Đối với anh mà nói tình yêu nam nữ, mọi người chơi vui vẻ là được rồi.

Sau khi tan cuộc, đường ai nấy đi không cần phải dây dưa nhiều.

Nhưng lần này...

Anh ta chưa bao giờ nghĩ đến việc bản thân có thể thất bại trong loại truyện này.

Nguyên nhân gây ra là vì một lần gặp gỡ để săn bắt, anh ta nhìn trúng một người đẹp, người kia thật sự rất đẹp, dáng người yểu điệu, ở khóe mắt và đuôi lông mày mang theo phong tình. Khi không để ý có thể dìm chết người, gương mặt nhỏ nhắn thoạt nhìn vừa trong sáng lại vừa quyến rũ.

Sau khi Lý Văn nhìn thấy cô ta thì cũng không để ý tới những người phụ nữ khác trong bữa tiệc nữa.

Sau một thời gian hao tâm tổn trí trêu chọc, cuối cùng Lý Văn sử dụng thủ đoạn lợi hại ôm được người đẹp về như mong muốn.

Dây dưa với người đẹp chưa được bao lâu, Lý Văn phát hiện bản thân gặp vài chuyện không may mắn, xung quanh liên tiếp xuất hiện chuyện lạ.

Hôm nay, thậm chí anh còn bị tung ra một vụ bê bối bởi những bức hình sắc nét!

Những bức ảnh anh ta lên giường cùng với một loạt người phụ nữ có ngoại hình khác nhau bị người ta tìm được rồi tung lên mạng. Trong ảnh chụp, chẳng những anh ta không mặc gì, mà con mẹ nó còn có cả hình ảnh sắc nét của một bộ phận nào đó.

Mặc dù anh đã sai người xóa hình ảnh, nhưng loại tin tức có chút màu sắc này, các cư dân mạng lưu hình ảnh và chụp màn hình hình ảnh nhanh hơn.

Nhà họ Lý là một gia tộc lớn, Lý Văn chấp nhận liên hôn của gia tộc, đáng lý ra phải kết hôn với vị hôn thê môn đăng hộ đối.

Anh ta không có tình cảm với vị hôn thê, đã nói với nhau không can thiệp vào cuộc sống riêng tư, nhưng mà……..

Nhưng mà Lý Văn gây ra vụ scandal như vậy, vị hôn thê muốn giả vờ không nhìn thấy cũng không được.

Liên hôn thất bại.

Bị những người trong nhà chỉ trích.

Công ty anh ta lại có nhiều người như vậy, mà Lý Văn lại sĩ diện, bây giờ đến công ty cũng không đi.

Một mình anh ở nhà, nghĩ đến lần bán đồ cổ trước, ông chủ cửa hàng đó có nhắc nhở, anh ta không phải là người mê tín đương nhiên sẽ không tin.

Chẳng lẽ ông chủ này cố ý chỉnh ảnh của anh, sự thật là đang chỉnh anh, muốn làm anh ta sợ hãi rồi sau đó quay đầu lại nhờ ông chủ giúp.

Sau khi gọi điện thoại nói chuyện với Bạc Văn Thời xong thì cái suy nghĩ này đã bị anh loại bỏ sạch sẽ.

Ông chủ đó tên là Nhạc Nhạc, là người của Bạc Văn Thời.

Người của Bạc Văn Thời……

Lý Văn ngồi trên sô pha, nhắm mắt lại, trong lòng biết rõ, anh ta hoàn toàn không xứng để cho người của Bạc Văn Thời tính kế.

Ở trên sô pha dưỡng thần một lúc, Lý Văn tiếp tục gọi điện cho một người khác.

“Bất kể dùng biện pháp gì cũng phải lập tức xóa hết tất cả những bức ảnh, hot search, những gì có liên quan đến tôi ngay!!!”

Bây giờ, hầu như tất cả mọi người trên mạng đều đang thảo luận về kích thước của anh.

Thậm chí còn đang nghiên cứu tư thế của anh ta.

Đáy mắt của Lý Văn u ám, anh ta nhất định phải tìm được ai là người làm ra, sau khi tìm được, chắc chắn anh ta sẽ không bỏ qua cho đối phương.

“Anh Văn, em đến rồi.”

Lý Văn bực bội ở trong biệt thự không ra khỏi cửa, ngược lại người đẹp kia của anh thường đến thăm anh.

Người đẹp đó tên là Tô Hồ, xinh đẹp giống như một con hồ ly.

Vừa tới, Tô Hồ không vội vàng dính vào người anh, ngược lại còn chu đáo dọn dẹp nhà cửa cho anh.

Dọn dẹp xong, Tô Hồ pha cho anh một ấm trà.

"Nhiệt độ vừa vặn, có thể uống."

Tô Hồ nói không nhiều lắm, giọng nói nhẹ nhàng đưa trà cho anh, Lý Văn vốn còn đang bực bội không thể tả, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của cô thì bất giác bình thản hơn rất nhiều.

“Làm phiền rồi.”

Anh ta nói xong thì trực tiếp kéo người vào trong lòng, sau khi uống mấy ngụm trà trên tay Tô Hồ, ngón tay của anh nhàn rỗi quấn lấy mái tóc dài của Tô Hồ, đáy mắt mang theo một chút mỏi mệt.

“Tô Hồ, em nói xem, là ai phát tán ảnh chụp của tôi ra?”

Tô Hồ ngoan ngoãn dựa sát vào anh, nghe vậy, lắc đầu: “Không biết.”

Động tác quấn tóc cô của Lý Văn dừng lại, lại tiếp tục hỏi: “Vậy em nói xem, người khiến tôi thành như vậy sẽ là nam hay nữ? Có mưu đồ gì?”

Ảnh chụp bị tung ra, anh ta trở thành trò cười.

Nhưng anh vẫn có tiền có địa vị như cũ, những ảnh chụp thật sự khiến anh mất mặt, còn những cái khác, nói cho cùng cũng không gây ra tổn hại gì quá nghiêm trọng.

Tô Hồ không nói chuyện.

Sau một lúc lâu.

Cô ngước mắt, đôi mắt của cô thật sự giống như con người cô, quyến rũ giống như một con hồ ly.

“Anh Văn.”

“Anh nói xem, nếu hôm nay người bị tung ảnh chụp ra là bạn gái của anh, anh sẽ làm gì?”

Lý Văn cau mày: “Nếu là bạn gái của tôi, đương nhiên tôi cũng sẽ nghĩ cách xóa ảnh chụp đi, đè tin tức xuống, tôi sẽ không bạc đãi người đi theo tôi.”

Trên phương diện đối xử dịu dàng với phụ nữ, Lý Văn tự cảm thấy từ trước đến nay mình luôn rất tử tế.

Nhưng Tô Hồ đang dựa vào trong lòng ngực anh ta lại rũ đôi mắt đẹp, chỉ nhẹ nhàng nỉ non ra hai chữ.

“Kẻ lừa đảo.”

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Nhạc Nhạc chống nạnh: Tôi đã nói anh phải kiêng kỵ nữ sắc rồi! Không những không nghe! Lại còn nói tôi!

App TYT & Đại Tỷ team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play