Trương Hiên đi qua, tay bóp cổ hiệu trưởng rồi nhấc bổng ông ta lên.

“Có người thay thế em gái tôi, là do ông làm à? Nói! Ông muốn chết như thế nào?”

Giọng nói Trương Hiên làm cả văn phòng lạnh lẽo.

Nghe thấy có tiếng nói ở đây, ngày càng có nhiều người vây quanh xem, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, trong chốc lát đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Hiệu trưởng nhìn thấy sự việc càng ngày càng lớn, trừng mắt nhìn Trương Hiên: “Thằng nhóc, đừng cho rằng có chút sức lực thì muốn làm gì thì làm, mau buông tôi xuống, cẩn thận cậu không đi ra khỏi cái trường này đâu!”

Trương Hiên nhìn ông ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Tôi cũng rất muốn biết, ông làm thế nào để tôi không ra được khỏi cái trường này.”

Nói xong, anh lập tức tát một cái vào mặt hiệu trưởng, hiệu trưởng lập tức bay ra khỏi phòng.

Chính vào lúc này, trong đám người đang xem náo nhiệt, đột nhiên một người đàn ông khí thế hung hăng xông vào.

“Con mẹ mày, chúng mày dám làm chuyện tắt mắt sau lưng ông!” Vừa nói vừa cầm lấy cây lau nhà bên cạnh, một chân đá đi, sau đó cầm gậy ném qua.

“Rầm!”

Một gậy đập trúng trán của hiệu trưởng, hiệu trưởng ngất đi ngay lập tức.

Người nọ vẫn chưa hết giận, cầm gậy đánh liên tục.

Trương Hiên nhìn một cách lạnh nhạt, không có ý muốn ra tay giúp đỡ.

Những người này dám bắt nạt em gái anh, lúc này, anh muốn cho toàn bộ thành phố Đông Sơn đều biết, không ai có thể động đến em gái của Trương Hiên anh!

Cô gái kia nhìn thấy người đàn ông tiến vào, sợ tới mức run bần bật.

Lúc này, người đàn ông đánh đủ rồi, ngẩng đầu lên một cách lạnh lùng, nhìn về phía chủ nhiệm lớp của Nhược Hi, sự lạnh lùng trong mắt lóe lên.

“An Văn Hoa, tôi một lòng một dạ với cô, cô lại đối xử với tôi như vậy sao?” Trong mắt người đàn ông lộ ra sự bi thương, trong lòng giống như bị người phụ nữ mình yêu nhất găm cho con dao, sau đó bắt đầu trở nên điên cuồng.

An Văn Hoa cúi đầu, không dám nhìn vào mắt người đàn ông đó.

Những người xung quanh văn phòng chỉ chỉ trỏ trỏ, người đàn ông đó cũng là giáo viên trong trường, là kiểu mẫu đàn ông tốt tiêu chuẩn trong mắt mọi người, ánh mắt không ít người phụ nữ nhìn An Văn Hoa đều hiện lên sự đố kị.

Giây phút này, ánh mắt tất cả mọi người nhìn An Văn Hoa đều thay đổi!

Bên ngoài vang lên những tiếng bước chân, một đám bảo vệ cầm dùi cui điện tiến vào.

Chính vào lúc này, hiệu trưởng bị người đàn ông đánh hôn mê, bò dậy chạy tới bên người bảo vệ, phẫn nộ chỉ vào Trương Hiên và người đàn ông kia.

“Đánh cho tôi, đánh chết cho tôi!”

Sau đó, hiệu trưởng nhìn xung quanh: “Nhìn gì mà nhìn? Còn không mau cút đi, đợi bị đuổi việc sao?”

Nghe thấy hiệu trưởng nói vậy, những người đó lần lượt giải tán. App TYT tytnovel.com

Chẳng qua những người này cũng không đi xa, vẫn âm thầm quan sát tình hình chỗ này.

“Người đó thảm rồi, đội trưởng đội bảo vệ là em vợ của của hiệu trưởng, lần này thật sự là đánh tới chết rồi!”

Những người đó nhìn Trương Hiên từ xa, trong mắt đầy sự đồng tình, thương cảm.

“Còn có cô ta nữa, giành lấy điện thoại trong tay cô ta!” Cảnh vừa nãy đã bị Tiểu Linh quay lại, nếu như đăng lên mạng, hiệu trưởng như ông ta liền xong rồi.

Việc ngày hôm nay, tuy rằng đã nhiều người trông thấy, nhưng chỉ cần ông ta dàn xếp ổn thoả, qua một đoạn thời gian, người ta sẽ dần dần quên đi, đến lúc đó, ông ta vẫn là hiệu trưởng của trường cấp ba hàng đầu thành phố Đông Sơn.

Tiểu Linh nghe vậy mau chóng chạy tới bên cạnh Trương Hiên, bắt lấy tay Trương Hiên: “Anh Trương, người ta sợ! Anh phải bảo vệ em đấy!”

“Bảo vệ cô nữa sao? Bây giờ anh ta còn không bảo vệ được bản thân nữa là!” Đội trưởng đội bảo vệ cười lạnh một tiếng, vung dùi cui điện trong tay, tiếng điện nổ tanh tách làm người ta không nhịn được sợ hãi.

Nói xong, người đó lập tức vung dùi cui, lao về phía Trương Hiên.



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play