“Lão nhị, anh thấy thân thủ của Kiến Cường thế nào?”

Thẩm Hoài An vênh váo tự đắc.

“Lão tứ, tôi khuyên chú nên từ bỏ ý niệm báo thù đi!” Phương Cảnh Minh khó xử lắc đầu: “Sức mạnh của đối phương không phải là thứ mà chú có thể tưởng tượng được đâu.”

Thẩm Hoài An lập tức đanh mặt lại, anh ta nhận thấy, đây chẳng qua chỉ là cái cớ của Phương Cảnh Minh mà thôi.

Tuy nhiên, anh ta không quá quan tâm, hôm nay anh ta đến đây chính muốn thu phục hết tất cả đàn em Phương Cảnh Minh, sau đó nhất thống tất cả thế lực ở thành phố Đông Bắc.

“Mạnh mẽ?” Trương Kiến Cường lạnh lùng cười nói: “Có thể mạnh đến thế nào?”

Cậu ta nói rồi một tay chụp lấy chiếc bàn làm bằng gỗ tử đàn ở bên cạnh.

“Rầm!”

Một tiếng rầm vang lên tay của Trương Kiến Cường đã xuyên qua cái bàn dầy hai mươi phân một cách dễ dàng!

“Thật là lợi hại!”

“Cái này chính là nội công trong truyền thuyết hay sao?”

“Người này nhất định chính là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết rồi!”

Nghe được tiếng mọi người xì xào xung, Trương Kiến Cường vô cùng vênh vang tự đắc, sắc mặt kiêu ngạo nhìn về phía Phương Cảnh Minh: “Phương Cảnh Minh, cái người đó có lợi hại thế nào thì cũng có thể cản lại một chưởng này của tôi hay không?”

Lúc này, sắc mặt đám đàn em bên phía Phương Cảnh Minh đều biến sắc, Lâm Hồ Trung càng thấy vui mừng hơn vì mình vẫn còn sống, nếu như vừa rồi người này đánh ra một chưởng như vậy, chỉ e là lúc này anh ta đã chết rồi.

Thế nhưng, anh ta lại không chút sợ hãi, đột nhiên lấy ra một khẩu súng ngắn, họng súng đen ngòm nhắm ngay giữa trán Trương Kiến Cường, lạnh lùng nói: “Tôi thừa nhận thân thủ của cậu cũng không tệ, thế nhưng chớ quên bây giờ là thời đại nào rồi?” App TYT tytnovel.com

“Cho dù cậu có lợi hại đến đâu thì cũng cản nổi súng đạn không?”

Khoảnh khắc tiếp theo, một bóng người vụt qua trước mặt, lồng ngực anh bị một lực cực lớn đập vào, giống như bị người ta dùng búa đập một cái vậy.

Toàn thân anh ta lại lần nữa bay ngược ra ngoài, rồi rơi xuống đất, không rõ sống chết.

“Lão tứ, chú để bảo người của chú yên thân một chút, nếu không thì đừng có trách tôi!” Phương Cảnh Minh nổi giận, hất tay một cái, mấy chục khẩu súng ngắn chĩa thẳng về phía người của Thẩm Hoài An.

“Phương Cảnh Minh, tôi tôn trọng anh, gọi anh là một tiếng anh, thế nhưng anh đừng có mà không biết tốt xấu, anh cho rằng, bọn họ vẫn còn là người của anh sao?”

Nhưng vào lúc này, Thẩm Hoài An đột nhiên lạnh lùng cười nói.

Phương Cảnh Minh thầm giật mình một cái, chợt thấy, đám người vốn dĩ phải chĩa súng vào Thẩm Hoài An, thì giờ đây đang chĩa súng về phía ông ta.

Phương Cảnh Minh lạnh lùng nhìn về phía những tên đàn em kia kia!

Thẩm Hoài An đắc ý cười ha ha: “Yên tâm đi, ông anh tốt của tôi à, nể tình chúng ta là anh em bấy lâu nay, anh hãy mau chóng rời khỏi thành phố Đông Bắc đi, cả đời này cũng đừng nên quay lại đây nữa!”

“Đúng rồi, tôi biết, anh còn có một cô con gái đúng không? Tôi sẽ thay anh nuôi dạy con bé thật tốt, thế nhưng một khi tôi vẫn còn nhìn thấy anh ở cái thành phố Đông Bắc này, thì tôi lại không dám hứa chắc rồi!”

Nghe vậy, Phương Cảnh Minh cũng không ngồi vững được nữa, ông ta đứng lên, phẫn nộ trừng mắt nhìn Thẩm Hoài An: “Chú...”

“Cái này cũng may nhờ có Tôn Điềm, cô ta đến nhờ tôi giúp cô ta giết một người, sau đó đã nói hết chuyện này cho tôi biết.”

Ngay vào lúc này, một người sắc mặt xấu xí đi vào, đến bên cạnh, thì thầm mấy câu vào tai của Thẩm Hoài An.

“Muốn chết sao! Nhà họ Mạnh muốn tìm cái chết hay sao, dám động đến người của tao!”

Trong khoảng thời gian này, biểu hiện của anh Hạo không tệ, Trương Kiến Cường cũng là do anh Hạo giới thiệu cho anh ta. Thẩm Hoài An đã chuẩn bị đề bạt anh Hạo làm một trong ba cánh tay đắc lực của anh ta ở trong bang.

Thế nhưng, hôm nay khi anh ta tìm đến Phương Cảnh Minh, làm thế nào cũng không liên lạc được với anh Hạo, không ngờ rằng, anh Hạo bị người của nhà họ Mạnh giết chết rồi!

Anh ta vừa định ngồi vào ghế đại ca của cái thành phố Đông Bắc, đã xảy ra chuyện như vậy. Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, anh ta nhất định sẽ bị cả cái thành phố Đông Bắc này chê cười!

“Cho người đi bắt kẻ đã giết Anh Hạo về đây cho tao, tao muốn cho nó đi làm thức ăn cho cá ở biển Đông!”

Thẩm Hoài An thật sự nổi giận, anh ta muốn giết chết cả trăm người cơ, nhà họ Mạnh tạm thời còn chưa thể động đến được. Thế nhưng, người đã ra tay kia thì anh ta nhất định phải giết, phải nghiêm khắc một lần để lập uy!

“Không cần trói, tôi đến rồi!”

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ bên ngoài cửa!



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play