“Đại ca, lúc này,Thẩm Hoài An đang gây sự với Phương Cảnh Minh!” Thanh Long nói.
“Ồ, vậy sao?”
Trương Hiên nhíu mày.
Biệt thự Số 1 ở hồ Cửu Long.
Gần một trăm người đàn ông to lớn mặc vest đen đang đứng đối mặt nhau, hai bên không ai nhường ai.
Trong biệt thự, Phương Cảnh Minh mặt mày trắng bệch, nhìn Thẩm Hoài An ở đối diện.
“Lão tứ, chú có là ý gì đây? Nhìn thấy anh gặp nạn cho nên chú muốn cướp địa bàn hay sao?”
Ngồi ở đối diện chính là Thẩm Hoài An, một người đàn ông nặng cả tạ, thân hình to lớn quá khổ khiến cho cái đầu của ông ta nhìn rất nhỏ. Ông ta ngồi ở đó mà những người xung quanh dường như có thể nghe thấy tiếng kêu rên phản đối của chiếc ghế sô pha.
Đôi mắt thì ti hí như hai viên đỗ xanh, mặt thì lúc nào cũng hi hi ha ha, trông rất giống như một ông Phật Di Lặc.
Thẩm Hoài An, được người ta gọi là “Phật Di Lặc mỉm cười của thành phố Đông Bắc”, thế nhưng đừng tưởng rằng dáng vẻ của anh ta như vậy thì tính tình anh ta sẽ rất tốt. Ngược lại, người này là một người vô cùng độc ác, từng có người bởi vì dám chê bai tướng mạo của anh ta trước mặt mọi người, bị anh ta cho người đều chém chết tất cả người trong nhà, ngay đến họ hàng bên vợ của người đó cũng không có buông tha, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, khiến cho người đời vô cùng phẫn nộ.
Chuyện này, lúc trước có thể nói là một chuyện chấn động cả thành phố Đông Bắc.
Thẩm Hoài An, chính là một tên tội phạm tiếng tăm lừng lẫy, thuộc đối tượng truy nã cấp độ A của thành phố Đông Bắc.
Thẩm Hoài An mỉm cười nhìn Phương Cảnh Minh, rồi lại nhìn lướt qua cánh tay của Phương Cảnh Minh, khóe miệng cong lên, nụ cười rõ hơn.
“Lão nhị, đại ca chết rồi, thế nhưng thù của đại ca, vẫn còn chưa báo được đâu!”
“Vậy mà, cho tới bây giờ, lão nhị anh cũng không có ý định báo thù cho đại ca. Tôi muốn hỏi rằng rốt cuộc là anh có thái độ gì về chuyện này đây?”
Phương Cảnh Minh cười cười, ánh mặt lạnh lẽo: “Thì ra lão tứ đến là vì chuyện này, thế nhưng, nếu chỉ là vì chuyện này, thì không đáng để cho chú điều động nhiều người như thế mới phải?”
“Ông có biết nói chuyện hay không, đây là đại ca, đại ca của chúng ta đấy! Hai chữ này ông có biết gọi không? Nếu không biết thì để tôi dạy cho ông?”
Phương Cảnh Minh vừa dứt lời, một người đứng bên Thẩm Hoài An đột nhiên đứng lên quát to.
“Hỗn láo! Tôi thấy là cậu muốn tìm cái chết rồi! Đại ca đã đi rồi, thì lão nhị chính là đại ca. Dù gì mày cũng chỉ là một con chó đi theo Thẩm lão tứ, mà cũng dám nhe nanh trợn mắt với đại ca à, có phải là chán sống rồi hay không?”
Lâm Hồ Trung, một một lão tướng đi theo Phương Cảnh Minh quát lớn.
Thẩm Hoài An thờ ơ nhìn về phía người kia: “Lâm Hồ Trung, trước đây khi đại ca còn sống, anh ấy cũng không đối xử tệ bạc với anh đúng không? Sao đây? Người đi trà lạnh à? Nếu đã như vậy, tôi thấy anh không còn cần phải sống nữa đâu.” App TYT tytnovel.com
Thẩm Hoài An vừa dứt lời, người vừa rồi lớn tiếng trách cứ Phương Cảnh Minh đột nhiên bước lên phía trước, đi về phía của Lâm Hồ Trung.
Lâm Hồ Trung cười lạnh, trước đây, khi anh ta còn đi theo Mục Vũ Phát, thì chính là tay đánh số một, chỉ cần một cây đao có thể đánh bại năm sáu người, ở thành phố Đông Bắc này thì anh ta cũng là một nhân vật có tiếng tăm.
Anh ta không biết người vừa xông lên này là ai, đoán chừng là một tên đàn em mà Thẩm Hoài An mới móc được ở đâu ra.
Lần này, có lẽ là thằng nhóc này sốt ruột muốn lập công đây.
Thế nhưng... Lâm Hồ Trung cười lạnh, thằng nhóc này đã tìm nhầm đối tượng mất rồi!
Phương Cảnh Minh thờ ơ quan sát, Lâm Hồ Trung theo ông ta nhiều năm, người đó có bản lĩnh gì, ông ta tự nhiên hiểu rõ.
Ngay sau đó, Phương Cảnh Minh đột nhiên đứng lên.
“Rầm!”
Hai người vừa chạm đã lập tức tách ra, người nọ vẫn bình an vô sự đứng nguyên tại chỗ còn Lâm Hồ Trung lại bay ngược ra ngoài, đập vào trên tường, phát ra một tiếng va đập vang lên, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng rỉ ra một chút máu tươi.
Đám người đứng ngoài xem đều im lặng!
Phương Cảnh Minh ngơ ngác nhìn chàng trai đang đứng chắp tay kia.
Người này là ai? Lại có thân thủ cao đến thế?
Tận đến giờ phút này, Thẩm Hoài An mới giả vờ quát lớn: “Kiến Cường, không được vô lễ.”
Sau đó, đắc ý nhìn về phía Phương Cảnh Minh, nói : “Lão, mấy vị này chính là bạn tốt mà mấy ngày gần đây tôi mới kết giao, tên là Trương Kiến Cường, người của phái Bát Quái!”
App TYT & Wisteria team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT