“Anh bạn, từng đi lính sao?”

Mỗi một bước đi đều bằng nhau, có thể làm được điều này, tuyệt đối là người từ trong quân đội ra.

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Tô Hoài Nhân nhìn Trương Hiên càng thêm thân thiện hơn.

Nghe vậy, Trương Hiên dừng chân, gật đầu với ông già.

Tô Hoài Nhân vô cùng vui mừng: “Giao thủ không? Cũng không tính là tôi bắt nạt cậu được, tôi cũng bị thương, thế nào?”

Trong lòng Tô Hoài Nhân có chút ngứa ngáy, lúc trước đi lính, mỗi ngày đều có thể giao thủ với chiến hữu hoặc kẻ địch, bây giờ ông rút lui rồi, cơ hội này cũng không còn nữa.

Hơn nữa, người trong nhà cũng không cho ông làm điều này.

Nhưng chỉ có những người từng đi lính mới biết được, với bọn họ, đấu võ là một môn thể thao vui sướng tới mức nào.

“Không được!”

Nghe thấy ông nội yêu cầu như vậy, Tô Nam lập tức rống lên như con mèo xù lông.

“Được!”

Trương Hiên vốn đang buồn vì không tìm thấy cơ hội truyền thụ cho Tô Hoài Nhân quyền cước chân chính, đây đúng là một cơ hội tốt.

“Trương Hiên, anh cố ý phải không?” Tô Nam rống lên.

“Đúng rồi, anh bạn, trước kia là người của đơn vị nào?”

Thấy Trương Hiên đồng ý đấu võ với mình, Tô Hoài Nhân vô cùng vui sướng.

“Trấn Võ Quân!” Trương Hiên nói một cách lạnh nhạt.

“Trấn Võ Quân sao?”

Trong mắt Tô Hoài Nhân loé lên sự kinh ngạc, đối với đội quân đã giành được danh xưng “Quân đội đứng đầu nước H”, cảm xúc trong lòng ông vô cùng phức tạp, thế nhưng càng nhiều hơn là kính trọng.

Đánh bại ngũ đại chí tôn của nước M, làm người trong thiên hạ phải biết tới nước H, không ai dám tới xâm phạm biên cảnh, không phải những điều mà người bình thường có thể làm được.

Tuy rằng trong lòng vẫn vô cùng tự hào về Long quyền, nhưng với Trấn Võ Quân, Tô Hoài Nhân vẫn kính trọng từ tận đáy lòng, Trấn Thiên Vương làm được điều mà ông không làm được.

“Trấn Võ Quân có một vị thần đấy, nói vậy, anh bạn từng gặp Trấn Thiên Vương?”

“Ngày nào cũng gặp.”

Trương Hiên nói một cách lạnh nhạt, anh cũng không nói dối, đúng là ngày nào anh cũng soi gương mà.

Trương Nhược Hi nhìn anh mình đầy nghi hoặc, không phải anh chính là Trấn Thiên Vương sao? Lúc cô mới biết chuyện này, cô hưng phấn tới mức một ngày một đêm không ngủ.

Tô Hoài Nhân nghe vậy, ánh mắt nhìn Trương Hiên lập tức thay đổi, người có thể ngày ngày gặp Trấn Thiên Vương không nhiều đâu, sự kính trọng trong mắt ông càng nhiều thêm.

Có thể gặp Trấn Thiên Vương, địa vị trong Trấn Võ Quân tuyệt đối không thấp, mà trong quân, nhất là trong những đơn vị như Trấn Võ Quân, là một nơi chỉ dựa vào chiến tích để đánh giá.

Người trẻ tuổi trước mặt này chắc chắn đã có những cống hiến vô cùng to lớn với nước H.

“Trấn Thiên Vương là một nhân vật truyền kỳ đấy, đáng tiếc, tôi già rồi, không biết cuộc đời này có thể gặp mặt một lần không!”

Trong giọng nói tràn ngập sự nuối tiếc.

Trong đôi mắt đẹp của Trương Nhược Hi ngập tràn ý cười, thiếu chút nữa thì cô đã cười ra tiếng, nhìn về phía ông già một cách nghịch ngợm, e rằng chính ông cũng không biết, Trấn Thiên Vương thật sự đang đứng trước mặt ông đấy.

Trương Hiên yêu thương véo mũi em gái một cái, ý bảo cô đừng nói linh tinh, sau đó đi đến một bên.

Tô Nam biết trận đấu này không thể nào ngăn cản được, trợn mắt nhìn Trương Hiên.

Tô Hoài Nhân cười lớn, làm thế chuẩn bị, giống như một con rồng lớn.

Đối mặt với cao thủ một thời, Trương Hiên cũng không còn đùa cợt nữa, tung ra một chưởng.

“Tốt!”

Nhìn thấy một quyền này, Tô Hoài Nhân không còn nghi ngờ gì Trương Hiên nữa, đánh quyền có thể thấy được nhân phẩm, Trương Hiên đánh quyền giỏi như vậy, nhân phẩm chắc chắn không kém. App TYT tytnovel.com

Hai người qua lại tới lui, âm thanh va chạm không ngừng vang lên.

Mắt Trương Nhược Hi mở to, trong mắt tràn ngập sự khó tin, đây cũng là lần đầu tiên cô thấy anh đánh với người khác.

Qua một hồi, Tô Hoài Nhân bắt đầu cảm thấy khó xử, quyền của Trương Hiên vô cùng kỳ quái, không theo một cách cố định nào nhưng lại có thể hoàn toàn khắc chế được Long quyền của ông.

Thậm chí còn có thể đoán được quyền tiếp theo ông sẽ đánh về phía nào, ép ông không thể không đánh về hướng khác.

Lúc này, ánh mắt Tô Hoài Nhân nhìn Trương Hiên dần trở nên kinh ngạc, lại không thể dựa vào cách ra chiêu của Trương Hiên để đánh.

Dần dần, Tô Hoài Nhân cũng cảm thấy bất thường, theo sự thay đổi trong cách ra quyền của ông, những bệnh cũ trong cơ thể có chuyển biến tốt.

Hai mắt Tô Hoài Nhân sáng lên! Lập tức âm thầm nhớ lại bài quyền này.

Hai người giao thủ hơn ba trăm chiêu, cho dù cả hai người đều không sử dụng nội lực, đỉnh đầu cũng bắt đầu chảy mồ hôi.

Bọn họ thu quyền lại, sau đó lần lượt tách ra.

“Ông Tô đúng là càng già càng dẻo dai!” Trương Hiên cười, nói.

“Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, tôi là Tô Hoài Nhân, cảm ơn cậu! Không biết xưng hô với cậu như thế nào?”

Tô Hoài Nhân chủ động giới thiệu bản thân một cách trịnh trọng, sau đó hỏi.

“Trương Hiên!”

Nghe thấy cái tên này, cơ thể Tô Hoài Nhân cứng lại, sau đó sự kính phục trong mắt càng thêm nồng đậm.

“Sau này nếu Tướng quân Trương có rảnh, có thể tới đây tìm tôi chơi!”

“Nên tới thăm tiền bối mà!”

Thấy vẻ mặt của Tô Hoài Nhân, Trương Hiên liền biết, có lẽ ông ấy đã đoán ra được gì đó, cười nói.

Tô Nam ngẩn người đứng ở một bên, đây là lần đầu tiên cô thấy ông nội dùng lễ với người cùng lứa để đáp lại một người trẻ tuổi, hơn nữa còn chủ động giới thiệu mình.

Trong ấn tượng của cô ta, chỉ khi ông nội gặp những người đứng đầu trong quân mới như vậy.

Càng không phải nói đến nhiệt tình mời một người tới làm khách như vậy.

Cô nhìn Trương Hiên bằng ánh mắt kì dị, người này rốt cuộc là ai?

“Anh bạn, hẹn ngày gặp lại!”

Nói xong, Tô Hoài Nhân vội vàng đi về phía biệt thự.

Trương Hiên cũng không cảm thấy kì quái, lắc đầu mỉm cười, sau đó đưa em gái trở về biệt thự.

Về tới biệt thự, Tô Nam nhìn ông nội đang ngồi trong phòng khách của biệt thự bằng ánh mắt kì quái, ông ngồi xếp bằng, sau đó tiến hành trao đổi khí.

Tô Nam nhìn một cách căng thẳng, lẽ nào vừa rồi ông giao thủ với Trương Hiên đã bị thương rồi, nhanh chóng gọi điện thoại cho bố.

“Khốn nạn, nếu ông tôi mà xảy ra chuyện gì, tôi không tha cho anh đâu!” Tô Nam nói với nhà đối diện.

Qua một lúc, chỉ thấy Tô Hoài Nhân phun ra một ngụm máu tươi.

“Ông nội!” Tô Nam bị dọa sợ gần chết, nhanh chóng tới đỡ ông.

“Ông không sao!”

Không ngờ rằng, Tô Hoài Nhân vô cùng có tinh thần, giống như không hề bị thương nghiêm trọng.

Tô Nam đứng phắt dậy, chạy xồng xộc ra ngoài.

“Về đây, con đi đâu?”

Thấy vẻ mặt của cháu gái, Tô Hoài Nhân hét lên.

“Con muốn đi tìm tên khốn khiếp Trương Hiên kia, ông lớn tuổi như vậy rồi, còn từng bị thương, tên khốn kiếp kia lại làm cho vết thương của ông tái phát.”

Nghe cháu gái nói vậy, sắc mặt Tô Hoài Nhân trở nên lạnh lùng: “Tô Nam, im miệng!”

“Vốn dĩ là vậy, nếu không phải ông luyện ra nội lực, chỉ sợ đã xảy ra chuyện rồi!” Tô Nam giận tới nghiến răng.

“Thân phận của Trương Hiên… không đơn giản!” Tô Hoài Nhân thấp giọng nói: “Hơn nữa, vừa nãy ông phun máu ra, là thải máu độc từ trong người ra, hiệu quả hơn nhiều so với việc ông hấp thụ linh khí ở đây.”

“Không đơn giản vậy sao?” Tô Nam khịt mũi, so với ông thì có thể không đơn giản đến mức nào?”

Ông nội là ai?

Là cao thủ trước kia của nước H.

Chẳng lẽ Trương Hiên có thể là Trấn Thiên Vương sao?



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play