Trương Hiên đi từ nhà Hạ Mộng ra vẫn còn cảm giác thất thần và mất mát.

“Alo?” Trương Hiên nhận điện thoại mà cảm thấy khó hiểu, sao lúc này Cổ Thành Bắc lại gọi điện cho anh.

“Nhóc con, có mồi ngon đây, mau cút ra đây.”

Tiếng gào thét hưng phấn trong điện thoại truyền đến.

Trương Hiên chau mày ngắt điện thoại, lúc này Thanh Long đang lái xe đợi bên cạnh anh.

“Đại ca, tôi đã thông báo cho cơ quan công an của tỉnh Lỗ Bắc rồi.”

Giọng nói của Thanh Long ngập tràn ý giết chóc, Trần Đông Thăng đã dám nổ súng với Thiên Vương, người như vậy đáng phải chết. Mà cách thức xử lý của Đại ca lại chỉ là đuổi người đó ra khỏi cơ quan công an cũng có hơi mềm mỏng quá.

Trương Hiên trở về trang viên Lợi Phất Lễ, anh bỗng cảm thấy như trang viên đã có thay đổi gì đó khác.

Trương Hiên hít sâu một hơi, khuôn mặt anh để lộ ra thần sắc nghi hoặc, sau đó đem theo cảm giác này vẫn bước vào bên trong.

Lúc Trương Hiên vào tới nơi nhìn thấy Cổ Thành Bắc và Bạch Hổ đang ngồi khoanh gối nơi đó, còn em gái anh Trương Nhược Hi cũng đang ngồi bên cạnh.

“Đây là…”

Trương Hiên nhíu mày, anh chỉ cảm thấy một luồng khí thoải mái đang bao phủ quanh mình.

“Thằng nhóc kia, cậu còn đứng thẫn thờ ở đấy làm gì? Thứ này có tác dụng rất lớn cho việc hồi phục vết thương của cậu đấy.”

Cổ Thành Bắc nhìn thấy Trương Hiên đang thẫn thờ đứng đó, anh ta mở to mắt, buồn bực nói với anh.

Trương Hiên nghe vậy, ra hiệu cho Thanh Long rồi cũng khoanh gối ngồi xuống, Trương Hiên thúc động phương thức thu nạp khí mà sư phụ truyền cho, ngay lập tức anh cảm thấy được một luồng khí mát lạnh chạy khắp xương cốt tứ chi rồi được hít nạp vào trong đan điền.

Toàn thân Trương Hiên có cảm giác mát lạnh, cực kỳ thoải mái đến mức anh có thể ngủ luôn tại đây.

Chỉ một lát như vậy, Trương Hiên đã cảm giác được vết thương trong người anh rõ ràng đã phục hồi kha khá rồi.

Từng hơi khói như những chú rồng nhỏ quấn quanh cơ thể Trương Hiên bay ra, sau khi vận khí được một ngày, Trương Hiên hé miệng nuốt hết tất cả hình thành lên một luồng khói trắng.

Đáng tiếc là cảm giác ấy chỉ duy trì được một khoảng thời gian ít ỏi rồi biến mất.

Trương Hiên mở mắt bỗng chốc nhìn thấy bốn cặp mắt oán hận nhìn mình. App TYT tytnovel.com

Trương Hiên chau mày: “Mọi người sao thế?”

“Sao thế à? Nhóc con cậu có phải giả vờ không biết không? Thứ vừa rồi có tên gọi là linh khí, đó là thứ khí tự sinh ra từ trời đất rất có lợi cho cơ thể con người, nhưng cũng cực kỳ khó kiếm.”

“Những linh khí vừa rồi cũng đủ để cho chúng ta tu luyện trong một tuần, nhưng nhóc con cậu luyện thứ võ công gì vậy? Mới chỉ mười phút mà đã thu nạp hết cả rồi, còn không biết linh khí đó bao lâu nữa mới sinh ra được.” Cổ Thành Bắc ủ rũ hết cả người.

“Đại ca, vết thương của anh hồi phục thế nào rồi?”

Thanh Long và Bạch Hổ lo lắng nhìn Trương Hiên.

“Anh à, anh bị thương rồi sao? Bị thương thế nào vậy anh?”

Trương Nhược Hi kinh ngạc vội hỏi, chẳng trách cô nhìn thấy sắc mặt anh trắng bệch, cô còn tưởng rằng vì thể chất của anh trai cô suy nhược, không ngờ rằng anh ấy bị thương.

Trương Nhược Hi lo lắng, đôi mắt xinh đẹp lướt nhìn khắp người Trương Hiên tìm kiếm nơi bị thương.

“Không sao đâu, nhóc con, em đừng lo lắng, chỉ là vết thương nhỏ thôi, nếu không thì em đã sớm nhìn ra rồi.”

Trương Hiên nói xong, bỗng phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Cổ Thành Bắc thấy vậy, vội vàng lôi ra một viên thuốc nhét vào miệng Trương Hiên, sau đó bắt mạch cho anh.

Một lát sau, anh ta mới giận dữ nói: “Chẳng phải tôi đã nói với cậu rồi sao? Trong vòng một tháng không được vận công, sao cậu lại không chịu nghe lời thế hả? May là lần này có luồng linh khí này, nếu không vết thương của cậu đã trở nặng hơn rồi.”

“Đại ca, tôi đi giết bọn họ.”

Thanh Long nổi giận, Trương Hiên là ai chứ? Anh ấy như vị Thần trong mắt bọn họ vậy.

Nếu không phải vì bốn người kia, còn có cả Trần Đông Thăng kia thì sao đại ca lại phải huy động đến cả nội lực chứ?

“Cậu quay lại đây!”

Trương Hiên lạnh lùng quát.

Anh đã từng nói tha cho những người kia một lần, nói lời chắc chắn phải giữ lời.

Đường đường là Trấn Thiên Vương còn có thể nuốt lời được sao.

“Trần Đông Thăng? Người đó không phải là cháu trai của nhà ông cụ Trần hay sao? Nhóc con cậu phải cẩn thận thêm vào, lão già ấy không sợ cậu đâu.” Cổ Thành Bắc bỗng nhíu chặt đôi lông mày nói.

“Nếu như cậu không bị thương thì chắc chắn ông ta không dám động vào cậu, nhưng bây giờ… Nhóc con à, tin tức cậu bị thương đã truyền ra ngoài cả rồi.”

“Truyền ra ngoài rồi sao? Là ai dám truyền?” Thân hình Thanh Long vội vàng xông lên cỗ sát khí giết chóc.

“Là Trần Hi Nam sao? Ông ta dám? Nếu ông ta dám gây phiền phức cho Đại ca lúc này, chúng tôi sẽ đồ sát cả nhà họ Trần.”

Bạch Hổ cũng bừng bừng sát khí, gằn giọng quát.

Nếu như Thiên Vương không bị thương, muốn tiêu diệt nhà họ Trần cũng chỉ cần một tay là xong.

“Đủ rồi, tôi cũng không yếu đến mức ấy.” Khóe môi Trương Hiên nhếch lên cười khẩy, chẳng ngờ anh vừa bị thương, đám đầu trâu mặt ngựa ấy đã dám thi nhau nhảy ra rồi.

Nhưng mà… Nếu như bọn họ thực sự cho rằng anh bị thương không diệt trừ nổi bọn họ thì sai quá sai luôn rồi.

Như vậy cũng tốt, để tất cả đám đầu trâu mặt ngựa kia đều nhảy hết ra đây, để anh dùng một lưới bắt hết lại.

Anh đã đánh tan tác các thế lực thù địch từ nước ngoài rồi, nhưng còn những thế lực trong nước anh còn chưa được thử qua đâu.

Một đêm dài qua đi.

Ngày thứ hai, Trương Hiên bị tiếng gõ cửa điên cuồng làm thức giấc.

“Người bên trong nghe được thì mau cút ra đây cho bà đây, nếu không bà phá cửa.”

Trương Hiên ngừng lại thiền định, đang định nhổm người dậy ra ngoài thì vừa lúc em gái Trương Nhược Hi của anh đi chạy bộ buổi sáng quay về.

“Chị gái à, chị có chuyện gì thế?”

Trương Nhược Hi tò mò nhìn cô gái đang kêu gào ầm ĩ trước cửa. Mái tóc dài màu đen như mực của của cô ta đang xõa trên vai, đôi mắt trong veo long lanh dưới đôi mày đen như vẽ, đôi chân thon dài càng khiến cô ta thêm vẻ khí khái bức người.

“Cô là chủ nhà này à?”

Cô gái chau mày nhìn Trương Nhược Hi, ánh mắt liếc lên liếc xuống mấy lần tỏ vẻ rất nghi hoặc.

“Cô biết luyện võ không?”

Trương Nhược Hi rất ngoan ngoãn, trả lời: “Tôi là chủ nhà, nhưng tôi không biết luyện công, chị tìm người luyện công để làm gì? Chị cần người giúp đỡ sao?”

Trương Nhược Hi nghi ngờ, có người nào đi tìm kiếm giúp đỡ lại như chị gái trước mặt này sao?

“Ấy, trong nhà này chỉ có một mình cô thôi sao?”

Tô Nam thấy rất kỳ lạ, sống được trong trang viên lớn thế này không phải người giàu có cũng phải là người quyền quý, nhưng hình như cô chưa từng gặp cô gái này. Lẽ nào…

Tô Nam đánh giá khắp người Trương Nhược Hi, đúng là một cô gái xinh đẹp hạng nhất, tiếc là cô ấy lại là loại người kia.

Ai mà biết được cô gái có ngoại hình thanh thuần nhường này lại làm cái việc kia cơ chứ.

Nhưng mà, ai lại thoáng tay như thế nhỉ? Chỉ vì một cô gái mà chắp tay dâng lên cả trang viên lớn như thế.

“Không phải đâu, tôi và anh trai tôi sống ở đây.” Trương Nhược Hi không chịu nổi ánh mắt của Tô Nam nữa, đó là ánh mắt thương hại và chán ghét sao?

Trương Nhược Hi nghĩ lại hình như cô đâu có đắc tội với cô gái trước mặt này?

“Anh trai của cô?”

Tô Nam bỗng hiểu ra mình vừa hiểu lần rồi, đôi mắt xinh đẹp lộ ra thần sắc áy náy, nhưng lại rất nhanh tức giận trách móc.

“Cô gọi anh trai cô ra đây, thật là quá đáng lắm.”

Tô Nam ở ngay bên cạnh, cả trang viên Lợi Phất Lễ này cũng chỉ có biệt thự số 1 và biệt thự số 2 có linh khí.

Hơn nữa linh khí cũng rất ít, chỉ đủ để tu luyện trong vòng một tuần, mà phải tích lũy thời gian một tháng mới góp đủ.

Khó khăn lắm mới đợi được đến ngày linh khí tích lũy đủ, cô ta với ông nội định chuyển đến ở lại bảy ngày, nhưng lại chẳng ngờ bọn họ đã đến muộn, toàn bộ linh khí đã bị mất hết rồi.

Trong lòng Tô Nam tức điên, ông nội của cô ta bị bệnh chỉ dựa vào linh khí kia để chữa trị, giờ thì hay rồi, linh khí không còn nữa, ông nội của cô phải làm sao đây?

Lúc Trương Hiên cùng với Bạch Hổ và Thanh Long đi ra vừa kịp nghe được những lời Tô Nam nói với Trương Nhược Hi.

Trương Hiên cau mày, hỏi: “Xin hỏi cô tìm tôi có việc gì?”

“Anh là đồ khốn nạn, ai bảo anh hút hết linh khí như thế?”

Tô Nam đang muốn mắng chửi tiếp, bỗng đôi mắt đẹp lại trợn tròn thốt lên:

“Bố của Hạ Phi Huyên?”



App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play