Trong hành lang điêu khắc đường vân ma pháp hoa lệ, từng con ma quỷ đều

quỳ xuống khi hai người đi qua, không dám ngẩng đầu lên.

Những ma quỷ này đều được Medea phóng ra một lần nữa, lại bắt đầu bố trí

toàn bộ trang viên.

Nữ sĩ Thống Khổ lại không xuất hiện.

Nhiệm vụ của cô ta đã hoàn thành.

Hai người đi về phía trước, bỗng nhiên từng đợt ồn ào truyền tới từ phương xa.

"Chuyện gì vậy?"

Medea cau mày hỏi.

"Chủ mẫu, Yana lại chạy ra ngoài, cũng may có cấm chế của ngài, nàng vừa

chạy trốn tới hành lang đã bị giam giữ lại."

Một ma quỷ nhỏ giọng nói.

"Hừ!"

Trên thân Medea tản ra khí lạnh.

Bà ta đang định nói gì đó, lại nghe được một giọng nói ẩn chứa vẻ hào hứng:

"Là tân nương đêm nay sao?"

"À, đúng vậy, nàng ta không hài lòng đối với hôn sự mà ta sắp xếp... hơi có tính

tiểu thư..."

Medea nói.

Liễu Bình cười nói: "Người trẻ tuổi luôn không biết, thực ra chúng ta chỉ muốn

tốt cho bọn họ mà thôi, à đúng rồi, ta tới đây là vì muốn quan sát trận hôn lễ này

mà, không biết ta có thể nhìn vị tân nương này hay không?"

Medea khó hiểu hỏi: "Ngài muốn..."

"Chúc phúc cho bọn họ... gần đây ta rất không may, có lẽ chúc phúc cho đôi vợ

chồng trẻ sẽ mang tới vận may cho ta."

Liễu Bình nói.

"Ý nghĩ này nghe có vẻ hơi buồn cười đó, Hắc Ám tiên sinh."

Ánh mắt Medea lấp lóe, nói.

"Medea, những chuyện có liên quan tới pháp tắc Vận Mệnh thì người có thể giả

vờ như không biết, thế nhưng tuyệt đối không thể khinh nhìn nó, nếu không

Vận Mệnh cũng sẽ để người tiếp nhận sự khinh nhờn."

Liễu Bình thản nhiên nói.

Tâm thần Medea run lên.

Đối phương nói đúng.



Tại sao mình chỉ chăm chăm thăm dò hắn, mà lại quên đi việc tuân thủ bản

phận của mình chứ? Nếu như đối phương thật sự sử dụng pháp thuật loại Vận

Mệnh nào đó... Mình lắm lời hoàn toàn là tự tìm phiền phức cho bản thân.

Dù sao, Vận Mệnh là lực lượng chí cao vô thượng trong Kỳ Quỷ, nó luôn luôn

vượt xa dự đoán, lại tuyệt đối không thất bại.

Vị tồn tại này đúng là thâm sâu khó dò, một câu thuận miệng cũng có thể chỉ ra

đặc tính của pháp tắc Vận Mệnh.

Coi như là trong Luyện Ngục, cũng chỉ có những Thần linh cổ xưa đã sống vô

số năm tháng, mới có được cách nhìn cơ trí như vậy.

Vị tồn tại này đã trải qua cái gì? Tới cùng thì hắn đã tồn tại xa xưa tới mức nào?

Đã chứng kiến bao nhiêu chuyện lớn phát sinh? Medea càng nghĩ càng cảm

thấy kinh sợ.

"Cám ơn các hạ đã nhắc nhở, ta sẽ để cho tân nương tới gặp ngài."

Bà ta làm ra một thủ thế.

Rất nhanh.

Yana thần sắc tiều tụy bị người áp giải tới trước mặt hai người.

Trên cả tay lẫn chân của nàng đều là xiềng xích, một chiếc vòng cổ đầy gai

nhọn đang đeo trên cổ nàng, đâm vào da thịt tuyết trắng, tạo ra từng vết máu.

"Tân nương... ngươi chính là Nữ sĩ Tra Tấn chứ, xin chào."

Liễu Bình nói.

"Xin chào."

Yana liếc nhìn Medea, lại nhìn về phía Liễu Bình, vẻ mặt hiện lên nét nghi ngờ.

Liễu Bình đi tới trước, đưa cho nàng một tấm thẻ bài.

"Cầm đi, đây là lễ mừng ta tặng cho ngươi."

Hắn nói.

Yana tiếp nhận thẻ bài rồi xem xét, nói với vẻ kinh ngạc: "Ngục Giam Thiêu

Đốt Linh Hồn!"

"Đúng vậy, bời vì có chút liên quan tới Vận Mệnh, ta cần thu hoạch được sự

chúc phúc của đôi vợ chồng mới cưới, ngươi có nguyện ý gọi ta một tiếng cha

nuôi hay không? Nếu như người nguyện ý, ta sẽ còn cho người nhiều lễ vật hơn

nữa!"

Liễu Bình nói.

Yana im lặng một lát, nhìn về phía Medea, nói với giọng mỉa mai: "Làm sao?

Có thể cho ta tấm thẻ bài này thật sao?"

"Chuyện của Hắc Ám tiên sinh, ta không thể nhúng tay vào."

Medea nói.

Yana nói: "Tốt, nếu như ta đã có thể quyết định..."

ắ ấ

Nàng nắm chặt tấm thẻ bài kia, sau đó bóp mạnh.

Cả tấm thẻ bài bỗng vỡ vụn.

Tất cả linh hồn bị giam giữ trong đó lập tức bay vào hư không, trốn thoát khỏi

nơi đây.

"Yana! Cho ngươi thể diện mà người lại không cần!"

Medea tức giận tới mức khuôn mặt đều trắng bệch, tiện tay lấy một con dao nhỏ

ra, đang định sử dụng pháp thuật.

"Không sao!".

Liễu Bình ngăn cản bà ta, lộ ra nụ cười, nói: "Một tấm thẻ bài mà thôi, ta có vô

tận thẻ bài và tài phú, vẫn chưa tới mức so đo một tấm thẻ bài."

"Ngài thật..."

"Thật không để ý, yên tâm đi, đều là việc nhỏ, ta còn có nhiều thứ hơn muốn

tặng cho đội vợ chồng trẻ này."

Hắn vừa nói, vừa tiện tay lấy ra các loại đá quý đắt đỏ, đưa tới gần Yana, có vẻ

như hắn đang tự hỏi nên tặng cái gì cho nàng mới tốt.

Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ đang hiện lên:

[Người đưa thẻ bài cho Yana.].

[Yana chính là Thánh kỵ sĩ của trận doanh Thần Thánh, tuyệt đối sẽ không giết

người, đã siêu độ tất cả linh hồn.].

[Ngươi hỗ trợ nàng hoàn thành chuyện này.]

[Ngươi thu được: 499 điểm công đức.]

Hoàn mỹ! Yana chắc chắn sẽ làm như vậy! Liễu Bình liếc nhìn hư không, còn

đang suy tư nên làm cách nào mới có thể lấy thêm một điểm công đức nữa.

Medea cẩn thận quan sát vẻ mặt của Liễu Bình, cũng không thấy vẻ khó chịu

trên nét mặt hắn, ngược lại hắn còn đang rất phấn khởi nữa.

Tâm trạng của bà ta dần dần khôi phục.

Mặc kệ vị đại lão này muốn dùng loại thuật pháp Vận Mệnh nào, ít nhất hắn

cũng lấy ra tài phú chân thật! Tấm thẻ bài kia cũng khá đắt đỏ.

Nữ sĩ Thống Khổ dùng thời gian rất dài mới thu thập đủ linh hồn trong thế giới

Tu Hành để tạo nên tấm thẻ bài này, lại bị hắn tặng không cho Yana! Chỉ dựa

vào điều này, mình gọi Aldrich và Yana đi ra là không sai.

"Nhanh đi gọi Aldrich tới!"

Bà ta âm thầm nói một câu.

Một lát sau... Một nam thanh niên trẻ tuổi anh tuấn đi tới từ phía cuối hành lang.

Aldrich! Hắn ta đã được dặn dò trước, lúc này lập tức thi lễ với Liễu Bình với

vẻ kính cẩn: "Hắc Ám tiên sinh, ta là Aldrich, ta là người sắp trở thành chồng

của Yana!"

ấ ấ

"Thật đúng là một chàng trai trẻ anh tuấn mà! Ta rất thích người đó!"

Liễu Bình vỗ vai hắn ta, nói nhỏ: "Ngươi nguyện ý gọi ta một tiếng cha nuôi

không? Ta còn có rất nhiều lễ vật muốn cho ngươi đây."

Aldrich liếc nhìn về phía Medea.

Medea hơi do dự, rồi gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play