Lý Hạo cũng là một trong số những người khác biệt, nhưng điều đó là vì trong lòng cậu ta mang theo sự áy náy. Mặc dù Mộc Ngôn đã nói rằng sớm muộn gì cũng sẽ dạy cho mọi người, nhưng lần này lại dạy sớm hơn dự định, rõ ràng có thể là do cậu ta mà ra, vì vậy cậu ta vô cùng tự trách.
Ngoại trừ một số ít người như vậy, những người khác đều rất vui vẻ hân hoan mong chờ.
Đúng tám giờ Mộc Ngôn và Mộc Thần xuất hiện, sau đó mở cửa quán, lấy ra một túi bột dinh dưỡng và một chiếc chậu lớn.
Nhìn thấy bên ngoài chật kín người, Mộc Ngôn không khỏi có chút căng thẳng. Dù rằng cậu đã quen biết hầu hết dân làng Đào Hoa, ngày thường cũng chào hỏi rất tự nhiên, nhưng khi đối diện với nhiều người cùng lúc thế này vẫn có chút muốn rút lui.
" A Thần..." Mộc Ngôn khẽ kéo vạt áo của Mộc Thần, đôi mắt to tròn lộ ra chút lo lắng.
" Đừng sợ, cứ coi như bên dưới chỉ có nhóm Minh Phi và thôi." Mộc Thần trấn an xoa nhẹ đầu cậu.
" Ông chủ nhỏ, bọn tôi đều ở đây, bọn tôi sẽ luôn ủng hộ cậu!" Trương Minh Phi lập tức lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play