"Mộc Mộc?" Mộc Thần thấy Mộc Ngôn thất thần, hô, trong ánh mắt thâm trầm lóe lên một tia sáng sâu.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn thấy Mộc Ngôn ngơ ngẩn, dường như mỗi ngày cậu đều sẽ như vậy rất nhiều lần. Ban đầu hắn chỉ cho rằng Mộc Mộc đang ngẩn người, nhưng dần dần hắn thấy chuyện không đơn giản như vậy.
Tình huống cụ thể như nào thì hắn không rõ ràng lắm, nhưng trực giác nói cho hắn biết trong này chắc chắn có ẩn giấu gì đó, mà trực giác của hắn luôn luôn chuẩn.
Mộc Ngôn và Ngũ Hào trao đổi với nhau rất nhiều nhưng thực tế chỉ mới trôi qua vài phút.
" Dạ! Làm sao vậy ạ?" Mộc Ngôn nghe được thanh âm Mộc Thần, mê mang hỏi.
Mộc Thần không nói gì, chỉ chỉ cái chảo đang bốc khói, mỡ trong chảo sắp biến đen. Thấy vậy Mộc Ngôn kêu sợ hãi một tiếng, vội vàng muốn nhấc chảo lên, nhưng đã bị bàn tay to thon dài giành trước.
" Mấy ngày nay có phải em mệt hay không, anh tới làm bánh giúp em nhé." Mộc Thần đổ hết mỡ trong chảo, sau đó thuần thục cho lại một ít mỡ vào, mỡ chảy ra tráng mỏng tầng đáy chảo, bánh rán hành cho vào là có thể chiên được đều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play