"Anh không sao, không bị thương." Tưởng Thần Hi cười, cởi áo ngoài, để lộ lồng ngực săn chắc, bóng loáng, không có một vết thương nào.
Thật ra, lúc Tưởng Thần Hi mới tiến vào nông trường, hắn vô cùng chật vật, quần áo bị rách nát, trên người đầy vết thương. Nếu để Mộc Ngôn nhìn thấy, cậu nhất định sẽ lo lắng. Nhưng may mắn thay, những vết thương đó tuy nhìn đáng sợ nhưng đều là vết thương ngoài da. Sau khi được máy điều trị chữa lành, hắn lập tức thay quần áo, chỉ vì lo Mộc Ngôn bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào, nhìn thấy bộ dạng bơ phờ của hắn mà lo lắng.
Máy điều trị này đã được đặt sẵn trong hệ thống từ trước, là để phòng trường hợp ra ngoài bị thương có thể kịp thời điều trị. Không ngờ nó lại vừa vặn được Tưởng Thần Hi dùng đến.
"Thật là tốt quá, đêm qua em nằm mơ, mơ thấy anh đang ở một nơi vô cùng nguy hiểm, xung quanh đều là những con sâu khổng lồ. Anh bị vây kín, không thể phá vòng vây. Em sợ tới mức tỉnh dậy ngay lập tức, rồi liền tiến vào đây." Mộc Ngôn sợ hãi nói.
Cậu thật sự bị giấc mơ đó dọa sợ. Mặc dù Số 5 đã nói cho cậu biết Tưởng Thần Hi ở trong nông trường, nhưng trước khi tự mình nhìn thấy, cậu vẫn không thể an tâm.
Tưởng Thần Hi cười, một lần nữa ôm cậu vào lòng, vỗ vỗ lưng cậu, an ủi: "Không sao, anh không phải vẫn tốt sao? Trùng tộc đã bị tiêu diệt hoàn toàn, về sau không cần lo lắng chúng sẽ lại quấy rầy chúng ta."
"Thật sao? Vậy sau này anh cũng không cần đi tiền tuyến đánh trận nữa ư?" Mộc Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT