Nhưng mỹ thực thì không giống. Hương vị của đủ loại món ăn đều khác nhau. Trong thời gian mang thai, khẩu vị của nhân loại sẽ có sự thay đổi, chua, ngọt, đắng, cay gì cũng muốn nếm thử. Nhưng trong số đó lại có những hương vị khiến người ta nảy sinh phản ứng, một khi ăn phải loại đồ ăn đó, tự nhiên sẽ nhịn không được mà muốn nôn ra.
Thế nhưng Trịnh Tuyết Nhan cùng mọi người hiển nhiên là không thể lý giải được chứng ốm nghén. Vừa nghe nói Mộc Ngôn ăn vào thứ gì cũng nôn ra hết, tức khắc lo lắng.
"Khó trách Ngôn Ngôn nhìn ngày một gầy, ăn cũng ngày một ít. Đứa nhỏ ngốc này sao lại không nói cho chúng ta biết chứ." Trịnh Tuyết Nhan sốt ruột đến sắp khóc, lập tức hướng về phía sân của Mộc Ngôn đi đến. Những người khác cũng theo sát phía sau.
Trên đường đi, Trịnh Tuyết Nhan còn phái người đi mời bác sĩ đến.
Bên này, Mộc Ngôn vừa mới uống xong dinh dưỡng tề, cả người đều có vẻ lười biếng. Cậu đang nằm trên chiếc ghế tựa lười biếng phơi nắng, sau đó liền nghe thấy tiếng người đi đến.
"Ngôn Ngôn, con hiện tại cảm thấy thế nào? Có còn muốn nôn không?" Trịnh Tuyết Nhan vừa đến, lập tức đi qua hỏi han ân cần, nhìn Mộc Ngôn từ trên xuống dưới.
Gương mặt nhỏ tái nhợt cùng thân hình gầy gò của cậu khiến nàng đau lòng vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT