"Ngôn Ngôn, mau lại đây. Lễ phục của con đã được mang tới rồi. Nhanh lên thử xem có vừa không, nếu không vừa thì còn nhờ họ sửa chữa." Trịnh Tuyết Nhan cầm trên tay một bộ lễ phục vô cùng tinh xảo, cười tủm tỉm đưa cho Mộc Ngôn.
Mộc Ngôn chớp chớp mắt, lúc này mới nhớ đến chuyện đặt lễ phục hôm trước. Sau đó, cậu cảm ơn Trịnh Tuyết Nhan và nhận lấy.
Vào phòng ngủ, cậu mở lễ phục ra. Đó là một bộ lễ phục tây trang màu trắng tinh khiết, nhưng lại khác với những bộ tây trang bình thường. Nó trông tinh tế và nghịch ngợm hơn, có thể làm nổi bật đặc điểm của thiếu niên.
Mộc Ngôn vốn không có nhiều ấn tượng với bộ lễ phục này. Thế nhưng, khi cậu mặc nó vào và soi gương, ấn tượng lại trở nên rõ ràng hơn, cứ như thiếu niên trong bức họa từng khiến cậu kinh diễm lúc trước.
Kiểu cắt may vừa vặn, chất liệu vải ôm sát lấy cơ thể, phác họa nên đường nét mảnh khảnh của thiếu niên. Giữa sự hoạt bát, lại lộ ra một chút quyến rũ, giống như một đóa hoa đang chớm nở, dù không lộng lẫy nhưng lại có vẻ đẹp quyến rũ độc đáo riêng.
Mộc Ngôn bước ra khỏi phòng ngủ, phát hiện Tưởng Thần Hi đã thay đồ và đang đợi ở cửa. Bốn mắt chạm nhau, cả hai đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.
Tưởng Thần Hi cũng mặc một bộ lễ phục tây trang, nhưng màu đen, rõ ràng là đồ đôi với bộ của Mộc Ngôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT