"Thơm quá đi mất, đây đều là cái gì vậy?" Tưởng Linh Tịch cảm thấy sự chú ý của mình có chút không đủ dùng.
"Em biết, em biết!" Tưởng Tuyết Tịch lập tức giơ tay nói: "Đây đều là tam tẩu làm, tam tẩu thật sự quá lợi hại."
Trước đó ở ngoài cửa nhà bếp nhìn lén, đã bị dụ dỗ không muốn sống rồi. Nhưng lúc đó chủ yếu là bị mùi vị hấp dẫn, còn hiện tại nhìn thấy những món ăn này, sắc và hương đều đủ cả, chỉ thiếu nếm thử vị thôi. Sức hấp dẫn tự nhiên cũng nhân lên bội phần.
Mộc Ngôn bị Tưởng Tuyết Tịch khen đến có chút ngượng, thân mình khẽ nép về phía Tưởng Thần Hi.
"Ngao ô ngao ô" Cầu Cầu nhìn thấy cha mình xuất hiện, liền giãy giụa muốn được cha ôm một cái.
Tuy vòng tay của nãi nãi rất mềm rất thoải mái, nhưng vẫn là cha tốt nhất.
Mộc Ngôn cũng có chút nhớ Cầu Cầu, liền thuận tay bế lấy. Vừa hay cũng có thể để cho mẹ ăn cơm ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play