Gia đình này không có một ai là người tốt, chủ gia Dương Đại thì ham ăn lười làm, Lưu Thanh Lệ la lối khóc lóc vô lại, đúng là một bà la sát. Không ai muốn đối đầu với bà ta, bởi vì cuối cùng không những không đòi được công bằng, mà không chừng còn rước họa vào thân.
Cô gái Dương Bình kia, trước đây mọi người còn cảm thấy trừ tính cách kiêu căng ra thì vẫn là một người tốt. Ai ngờ tâm địa lại độc ác đến vậy, ngay cả đứa trẻ con cũng là một tiểu bá vương.
"Không có bằng chứng thì đừng có vu khống, mắt nào của cô thấy chúng tôi nhổ lúa? Không chừng chính là do họ làm người không tốt, đắc tội với người khác nên mới gặp chuyện như vậy. Dựa vào cái gì mà lại đổ tiếng xấu lên đầu chúng tôi?" Lưu Thanh Lệ cứng cổ cãi lại Lâm Giai Ngữ.
Bà ta giờ đây không còn chột dạ như lúc trước nữa. Biết rõ lúc ấy không có ai nhìn thấy, nên bà ta càng thêm lý sự cùn, thậm chí nói năng như thể chuyện này thật sự không phải do họ làm.
"Người làm có trời biết, chỉ cần đã làm, ông trời nhất định sẽ không tha!" Lâm Giai Ngữ bị Lưu Thanh Lệ cãi lại đến mức không nói được gì.
Mặc dù Lâm Giai Ngữ sống ở nông thôn, nhưng lại được giáo dục tốt, không thể nào la lối khóc lóc, giở trò vô lại như Lưu Thanh Lệ. Tục ngữ có câu "Tú tài gặp phải lính, có lý cũng khó nói rõ", quả thực không sai.
"Dương Bình, cô dám thề với trời, rằng cô không làm chuyện đó không?" Triệu Hãn Nguyên đột nhiên chuyển ánh mắt về phía Dương Bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT