Cũng không biết có phải do khí thế của anh ấy quá áp đảo, Thẩm Hạ vừa giơ tay lên, những người trong phòng lập tức trở nên im lặng.
"Các vị phụ lão hương thân, nghe tôi nói một câu."
Giọng nói đầy sức xuyên thấu của Thẩm Hạ vang vọng khắp sảnh lớn.
Không biết là do bộ quân phục của anh ấy quá đáng tin, hay do giọng nói quá đỗi trầm ổn, những người vốn đang xôn xao bất an đều dần dần bình tĩnh lại. Cả sảnh lớn trở nên im phăng phắc.
"Mấy ngày nay mọi người đều bận rộn gặt lúa vội, tôi biết mọi người đã vất vả rồi, tâm trạng muốn về nhà nghỉ ngơi tôi có thể hiểu được."
Nghe được lời thông cảm của anh, sắc mặt các thôn dân cũng dần dịu đi, giọng nói cũng mềm mại hơn vài phần.
"Thẩm Hạ à, bà Ngưu này nhìn cháu lớn lên đấy, bây giờ cháu tham gia quân đội rồi, có tiền đồ rồi, bà chỉ muốn hỏi cháu một câu, liệu trận mưa kia có thật sự sẽ đến không? Lũ lụt có thật sự sẽ xảy ra không? Đừng có lừa dối chúng ta ở đây mà trì hoãn việc đồng áng!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play