Đôi mắt xanh băng của anh nhìn chằm chằm vào màn hình đen kịt, vẻ mặt hơi đăm chiêu.
Mặc dù lắp camera trong phòng Ninh Dao là để mình có thể theo dõi tình trạng của cậu mọi lúc, ngăn cản cậu tự tử, nhưng Dịch Cận biết có lẽ đó chỉ là cái cớ anh tìm cho mình.
Anh biết rằng dù luôn khinh thường và chê bai hành động của cha mẹ, nhưng anh không bao giờ có thể thoát khỏi bóng đen và ảnh hưởng họ gieo vào tâm trí mình. Anh trở nên giống bọn họ, cũng có sự kiểm soát méo mó và sự tò mò bệnh hoạn, cũng hèn hạ sử dụng camera để theo dõi từng động thái của người khác.
Và sau cuộc trò chuyện vừa rồi, Ninh Dao đã biết rằng anh cũng giống cha mẹ mình, đều là những kẻ điên loạn méo mó như thế.
Vì vậy, Ninh Dao cũng khinh thường anh, sợ anh, ghê tởm anh. Ninh Dao không còn như trước kia, tỏ ra không quan tâm, hoặc có thể trước đó cậu chỉ giả vờ không quan tâm, lần này không giả vờ nổi nữa, mới che camera lại.
Dịch Cận cảm thấy mạch máu dưới da mình đập thình thịch, một số cảm xúc không yên trong lòng đang kích thích nhịp tim của anh. Anh khát khao muốn biết Ninh Dao đang làm gì, thậm chí muốn chất vấn tại sao cậu dám che camera lại.
Máu trong người anh chảy nhanh hơn, tim đập mạnh hơn, anh liếm môi khô, ánh mắt trầm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play