Dịch Cận đã không nhớ rõ ác mộng của anh bắt đầu từ mấy tuổi, ít nhất là từ khi ba tuổi. Mẹ anh, Vivian, từ nhỏ đã yêu cầu anh và chị gái bằng những tiêu chuẩn cực kỳ khắt khe và tỉ mỉ, từ việc nhai bao nhiêu lần khi ăn, tư thế khi ngủ, góc độ cúi người khi đi giày, cách nhìn và biểu cảm khi gặp người khác nhau, độ cong của nụ cười, cho đến mỗi ngày phải mặc gì, làm kiểu tóc nào, kết bạn với ai, nói gì với bạn bè, học ngành gì, làm công việc gì, hợp tác với ai, cha mẹ kiểm soát từng chi tiết trong cuộc sống của họ, từng góc độ, một khi lệch đi một chút, sẽ bị trừng phạt.
Hình phạt cũng khác nhau tùy theo từng chuyện, nếu ăn nhiều một miếng, hôm đó không được ăn cơm, nếu tư thế ngủ không đúng, hôm đó không được ngủ, nếu độ cong của nụ cười không đúng, phải cười cả ngày, nếu mặc sai quần áo trong ngày hôm đó, sẽ không được mặc quần áo trong nhà.
Còn có những hình phạt khác không mục đích rõ ràng, như là bị treo trần nhà đánh đòn, bị kim đâm vào ngón tay, chỉ được ăn cơm thừa hôi thiu, bị nhốt trong hầm tối, hầm đầy những con rắn, chuột, dơi và các loại côn trùng không độc.
Họ không lúc nào không bị cha mẹ giám sát, chưa bao giờ có chút riêng tư hay tự do. Họ giống như những con chó nhỏ bị nhốt trong túi trong suốt, hoặc giống như những con robot được lập trình đặc biệt, mỗi cử động đều đã qua huấn luyện, tất cả hành vi phải được điều chỉnh đến từng milimet.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT