Nhìn bóng dáng mảnh mai của cô, Lục Trầm
bỗng thấy mất mát.
Tần Chiêu Chiêu thấy anh mãi không trả lời, cau mày quay lại: “Tôi hỏi anh đấy?”
Anh chợt bừng tỉnh: “Giờ này chắc căng tin hết cơm rồi. Tôi ăn ở nhà.”
Tần Chiêu Chiêu không nói gì, chỉ liếc anh một cái rồi bình thản bảo:
“Thời gian không còn nhiều, tôi sợ không kịp. Anh nhóm lửa đi, tôi nấu cơm.”
Lục Trầm không nghĩ ngợi gì, ngoan ngoãn đi vào bếp. Là lính, chuyện nhóm lửa với anh dễ như trở bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play