Dung Hối biết Kỷ Tự Xuyên sẽ nghĩ như vậy, nên đã nói trước với Kỷ Tự Xuyên: “Cậu ấy đang uống thuốc, rất nhiều loại thuốc. Cảm xúc của cậu ấy có vấn đề, bình thường trông cười rất tốt, nhưng tùy tiện là có thể tự hủy hoại bản thân… Tôi sợ nếu tôi thường xuyên tiếp xúc với cậu ấy, sẽ khiến tình trạng của cậu ấy càng tệ hơn.”
Dung Hối nói một cách khó khăn: “Vì thế tôi giao cậu ấy cho anh.”
Kỷ Tự Xuyên lần đầu tiên thấy một lời thoại tình cảm như vậy, nhẹ nhàng vỗ tay.
Dung Hối lờ đi sự chế giễu không hề che giấu trong mắt Kỷ Tự Xuyên, nhìn chằm chằm kẻ bại hoại tao nhã không liên quan đến chuyện này, một lần nữa cảnh cáo: “Đối xử tốt với cậu ấy.”
“Hiện tại cậu ấy không dùng tên đó, gọi là Tống Nhữ Từ.”
Dung Hối nghiến chặt răng, điều chỉnh thái độ, cúi đầu: “Nếu tiện, xin anh gọi cậu ấy như thế.”
“Ngu Vọng” dường như đã là một quá khứ nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT