Chử Yến gọi điện thoại yêu cầu một chiếc xe, rồi ngồi vào ghế lái. Hắn thường tuân thủ luật giao thông, nhưng lần này có lẽ sẽ bị vài vé phạt vì chạy quá tốc độ. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất để đến gần cảng hàng hóa. Nơi này không mở cửa cho du khách, không thể đến gần bãi biển. Nơi gần biển nhất là một khu kiến trúc cũ, ít người qua lại.
Suốt năm này qua năm khác, đối diện trực tiếp với gió biển, bề mặt của những tòa nhà này đã bị bong tróc nghiêm trọng, phai màu và phủ đầy rêu xanh sẫm.
Những viên gạch lát nền rỉ ra chất kiềm mặn ướt át.
Chử Yến đi xuyên qua hai con hẻm hẹp, nghe thấy tiếng vỏ đạn va chạm trong trẻo — đó là phản xạ có điều kiện đã được khắc sâu trong những năm tháng giữa sự sống và cái chết. Những người như hắn cực kỳ nhạy cảm với âm thanh này, có thể phân biệt được tiếng vỏ đạn vang lên từ cách xa hàng trăm mét giữa vô số tạp âm.
Chử Yến quay đầu lại, đèn pin chiếu sáng một người đang ngồi trong góc.
Bóng người mảnh khảnh quen thuộc lọt vào tầm nhìn.
Trái tim hắn cũng từ một nơi treo lơ lửng nào đó rơi xuống, trở về lồng ngực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT