Chúc Nhiên ngẩng đầu, nở nụ cười với Tống Nhữ Từ, mở rộng vòng tay muốn ôm một chút để chúc mừng. Tống Nhữ Từ dường như cũng muốn làm như vậy.
Tống Nhữ Từ đã rất lâu rồi không có vẻ vui vẻ như thế.
Như thể hoảng hốt trở lại quá khứ, hoàn thành một buổi diễn xuất hoàn hảo vượt mức bình thường, ăn mừng dưới sân khấu — người chơi guitar quá yên tĩnh cũng bị họ kéo vào, vỗ vai thân thiết, nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc mái ướt đẫm mồ hôi. Trong ánh mắt anh, từng chút từng chút một ngập tràn nụ cười tươi sáng.
Cậu ta hóa ra đã nhớ rõ như vậy, vì cậu ta chưa bao giờ rời mắt. Listen bỏ guitar xuống, học theo những người khác, chủ động đưa tay ôm…
Tống Nhữ Từ nhẹ nhàng ôm chặt lấy cậu ta, dán vào lồng ngực gầy gò của cậu ta. Tim đập rất nhanh và yếu ớt.
Chúc Nhiên cố sức kéo khóe miệng xuống, thu tay lại, cẩn thận vỗ về tấm lưng mảnh khảnh đến cấn tay: “Vui rồi à? Thế này đã là gì.”
Chúc Nhiên đưa tay lên, nhẹ nhàng vỗ lưng Tống Nhữ Từ: “Không lừa anh đâu, tôi nói cho anh nghe, anh được hoan nghênh lắm đấy. Anh biết tôi giành được anh khó khăn thế nào không? Người thích anh có thể lấp đầy rãnh Mariana…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play