(CÓ DÙNG AI, SAU ĐÓ BETA LẠI)
Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả.
Tên convert: Cơ Giáp Đại Lão Tổng Cảm Thấy Chính Mình Là Người Thường.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Tinh tế , Cơ giáp , Cường cường , Sảng văn , Thị giác nữ chủ.
Tình trạng: đã hoàn thành (93 chương + 1 phiên ngoại)
Văn án:
Xuyên không đến một tinh cầu hoang vắng được mười tám năm, Bạch Chu Chu ngoài ba ông lão hàng xóm sống chung tinh cầu, chưa từng gặp thêm ai khác.
Cô luôn tin chắc mình chỉ là một người bình thường, không có gì đặc biệt. Hằng ngày, ngoài việc sửa cơ giáp và diệt Trùng tộc, cô chẳng có việc gì khác để làm. Cho đến khi cô nhận được giấy báo trúng tuyển của Học viện Lam Hải Liên Bang.
-
Trong giải đấu liên minh các học viện cơ giáp, đội ngũ luôn đứng chót bảng của Học viện Lam Hải bỗng nhiên có thêm một sinh viên năm nhất trông có vẻ ăn không ngồi rồi.
Mọi người nhao nhao chế giễu Học viện Lam Hải đã liều mạng đến mức ngay cả học viên ưu tú để tham gia giải đấu cũng không có đủ.
Nhưng khi trận đấu bắt đầu, trong lúc các học viện khác còn đang bàn chiến thuật, cô tân sinh kia đã một mình diệt sạch hang ổ Trùng tộc rồi rút lui an toàn.
Mọi người: "!!!"
"Em chỉ là một học sinh bình thường, các đồng đội của em đều giỏi hơn em nhiều," Bạch Chu Chu trả lời phỏng vấn sau khi đội cô giành chức vô địch.
-
Sau này, trong một buổi học lịch sử vũ trụ, Bạch Chu Chu chợt rơi vào trầm tư.
Cựu Nguyên soái bách chiến bách thắng của Liên Bang trong sách giáo khoa sao lại giống bác Lý hàng xóm đến thế?
Vị chỉ huy trên chiến trường lừng lẫy nhất Liên Bang cũng y hệt bác Ngô hàng xóm.
Và bác Tiền hàng xóm, người mà trông có vẻ đáng tin cậy nhất lại là bậc thầy chế tạo cơ giáp huyền thoại của vũ trụ.
Bạch Chu Chu: Thế giới quan sụp đổ.
-
Một câu tóm tắt: Tôi chỉ là một người lái cơ giáp bình thường.
Lập ý: Mỗi một viên ngọc thô đều sẽ tỏa sáng rực rỡ.
-
Lưu ý nho nhỏ:
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm~