Mưa neoheaven vẫn rơi nặng hạt, từng giọt đánh lên nền bê tông lạnh lẽo, tạo thành một âm thanh đều đều như nhịp tim của thành phố đang ngủ. linh dạ và trịnh hạo bước chậm trên con phố ướt, ánh sáng đèn đường nhấp nháy đỏ phản chiếu lên những bức tường graffiti kỳ dị, tạo cảm giác như từng ký hiệu đang sống động, dõi theo họ.
Bóng người quen thuộc mà linh nhìn thấy từ chương trước đứng cách họ vài mét, khuôn mặt vẫn khuất trong bóng tối, dáng người thấp thoáng. linh cảm nhận tim mình dồn dập, mưa lạnh thấm qua áo, nhưng trong cô, một niềm quyết tâm mới trỗi dậy. cô biết rằng bóng tối này sẽ hé lộ danh tính thật của kẻ ghi chú, và có thể thay đổi mọi sự thật họ từng biết.
Trịnh hạ giọng: “linh… chuẩn bị tinh thần. bước tiếp sẽ là bước quyết định.” họ tiến gần bóng người, từng bước chân vang lên trên nền bê tông trơn trượt, cảm giác như bước vào chính cơn ác mộng của mình.
Bỗng bóng người xoay lại, ánh sáng từ đèn đường chiếu lên khuôn mặt – và linh sững người. người đứng trước họ không phải người lạ, mà là một người từng rất gần gũi với họ từ đầu, người mà họ tin tưởng tuyệt đối: hồng nhật, một đồng nghiệp cũ, người từng giúp họ giải quyết nhiều vụ án nhỏ trước đây. nhưng giờ đây, ánh mắt hồng nhật lạnh lùng, nụ cười mỉa mai, ánh mắt vô hồn, như thể toàn bộ nhân cách thật đã biến mất.
Hồng nhật bước tới, giọng lạnh lùng: “các cậu đã đi xa… nhưng chưa hiểu gì cả. neoheaven là trò chơi của trí nhớ, và các cậu chỉ là con cờ trong bàn cờ của tôi.” linh và trịnh đứng sững, tim đập dồn dập. linh lắp bắp: “tại sao… tại sao là anh? anh là người mà chúng tôi tin tưởng…” hồng nhật cười, nhưng nụ cười đó không ấm áp, chỉ còn sự trống rỗng: “tôi là kẻ đứng sau mọi thử thách, đứng sau mọi ký ức bị đánh tráo. các cậu càng tiến gần sự thật, càng nhận ra rằng ai là bạn, ai là thù, đều không còn quan trọng. neoheaven là thử thách cuối cùng của trí tuệ và ký ức.”
Trịnh nhíu mày, giọng nghiêm: “chúng ta sẽ không để anh chi phối ký ức và mạng sống của chúng tôi.” hồng nhật cười nhạt: “thật dễ thương… nhưng giờ các cậu đã bước vào mê cung cuối cùng. chỉ khi đi qua bóng tối sâu nhất của chính mình, các cậu mới biết sự thật.”
Ngay sau đó, một tấm bảng điện tử hiện lên phía sau hồng nhật, nhấp nháy dòng chữ đỏ: “bước tiếp, và các cậu sẽ thấy ký ức thật bị xé nát. nhưng chỉ một lựa chọn đúng mới dẫn lối thoát.” linh cảm giác tim như ngừng đập, ký ức từ đầu đến giờ ùa về, những hình ảnh bị đánh tráo, những chi tiết mơ hồ, tất cả đều hội tụ trong một khoảnh khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT