Dao Dao hiểu ý Hạ Thiên Ca, mím môi nhìn những người khác.
Tống Nhã Hiên ban đầu khoanh tay đứng xem kịch, thấy Dao Dao nhìn sang, lập tức bỏ tay xuống nói: “Đừng nhìn tôi, tôi không muốn ở cái nơi này mà còn phải trông trẻ con đâu!”
Liên tục bị từ chối, Dao Dao lập tức sắp khóc đến nơi.
Nhìn Dao Dao như vậy, Hạ Thiên Ca đột nhiên nghĩ đến bản thân mình ngày xưa.
Sau khi bố mẹ qua đời chỉ sau một đêm, cô không biết phải đi đâu, chỉ có thể hy vọng vào những người thân thường đến nhờ bố cô giúp đỡ, nhưng những người thân đó sau khi cướp đoạt tài sản của cô, đã không ngần ngại đẩy cô vào trại trẻ mồ côi.
Khi đó cô mới năm tuổi, đứng trước cổng trại trẻ mồ côi, nhìn bóng lưng họ càng lúc càng xa, cô khóc lóc muốn túm lấy họ, cầu xin họ đừng bỏ rơi mình, nhưng cuối cùng vẫn chỉ còn lại một mình cô.
Cô của khi đó, chắc cũng có vẻ mặt này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT