Bà ấy nói rằng lúc đầu đồng ý cho cô đi học cũng không phải là thực sự mong cô thi đỗ đại học, mà chỉ là cảm thấy với tình hình trong nhà, cô có lẽ sẽ không dễ tìm đối tượng. Học xong cấp ba, văn hóa cao hơn một chút thì cũng sẽ có ưu thế hơn một chút.
Cố Nhược không muốn lấy chồng, ít nhất cũng không phải là tùy tiện tìm một người đàn ông trong thôn mà lấy. Cô không muốn cả đời chỉ có thể sống cuộc sống bán mặt cho đất bán lưng cho trời, chỉ liếc mắt một cái là đã nhìn thấy tương lai cả đời mình.
Cô nài nỉ rất lâu, đảm bảo đủ kiểu với mẹ, cuối cùng cũng khiến bà ấy đồng ý để cô tự kiếm tiền học lại.
Nửa năm trôi qua, cuối cùng cũng dành dụm đủ tiền rồi.
Nghĩ đến sau tết là có thể một lần nữa bước vào cuộc sống vườn trường, Cố Nhược cảm thấy con đường dưới chân bỗng trở nên bằng phẳng, cái gùi trên lưng dường như cũng nhẹ đi rất nhiều. Cô giơ tay vuốt tóc bên má ra sau tai, chỉnh lại gùi, bước chân nhanh hơn mấy phần.
Đường xa, lại còn phải leo núi trèo đồi, Cố Nhược đi đến nổi cả người nóng lên, cái áo khoác nhung tăm màu vàng mơ cũng đã cởi một hàng cúc, cuối cùng cũng nhìn thấy mái nhà quen thuộc của nhà mình. Tay cô nắm chặt dây gùi, bước chân lại nhanh hơn chút nữa.
Đi hết một con đường trải sỏi, đến ngã rẽ, cô thấy mẹ mình đang vội vàng đi ra từ chỗ ngoặt.
Cố Nhược mơ hồ có một loại cảm giác không tốt lắm, cô đè nén sự hoảng loạn trong lòng, gọi bà ấy:
“Mẹ, mẹ đi đâu vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play