“Lúc trước…”
Ông cụ Giang bị mắng té tát vào mặt, chẳng còn tâm trạng ăn cơm nữa, cũng không ngồi yên được nữa, run rẩy bưng bát cơm, khuôn mặt gầy gò vàng vọt đầy vẻ khổ sở, nhăn nhó thành một đoàn. Một lúc sau, ông ta mới lắp bắp lên tiếng: “Giang Nguyên, con… nếu con không đồng ý thì thôi vậy, dì con… dì con…” Nhận ra Giang Nguyên vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, hơi thở càng thêm lạnh lẽo, ông cụ Giang không dám nói hết câu.
Ông cụ Giang thật thà, nhu nhược, ngày thường chỉ biết cặm cụi làm ruộng như trâu, cả đời sống như vậy.
Lúc mẹ Giang Nguyên còn sống, ông ta nghe lời vợ. Đến khi Giang Nguyên bảy tuổi, vợ ông ta qua đời vì bạo bệnh. Ông cụ Giang nghe theo sự sắp xếp của bà cô, cưới Lý Yến Hồng, em họ con dì của vợ. Lý Yến Hồng ghê gớm, cay nghiệt hơn vợ trước rất nhiều, ông cụ Giang chẳng có tiếng nói gì trong nhà, những năm qua, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do Lý Yến Hồng quyết định.
Việc duy nhất mà ông cụ Giang từng làm trong đời có thể coi là cứng rắn, là việc duy nhất ông ta làm vì con trai, đó là dùng ơn cứu mạng con trai của bí thư chi bộ để đổi lấy suất đi lính cho Giang Nguyên.
Giang Nguyên biết tính nết của ba mình, cũng chẳng thèm để ý đến ông ta, chỉ đứng dậy, phủi phủi tay áo, chế giễu nói: “Lòng tốt này của bà, tôi không dám nhận đâu, sau này để dành cho Giang Hà đi, nó cũng sắp đến tuổi rồi.”
Nói xong, Giang Nguyên cảm thấy chán nản, định bước đi thì liếc thấy Giang Hà đang trốn sau lưng Lý Yến Hồng, vẻ mặt sợ sệt, liền đưa tay túm lấy cậu ta, đấm một cú trời giáng vào người cậu ta, khiến Giang Hà phải phun hết chỗ cơm chưa kịp nuốt ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT