Không biết là do tóc ngắn được cung cấp đủ dưỡng chất, hay là do phương pháp dân gian có hiệu quả, mà chỉ sau mười mấy ngày, mái tóc như rơm rạ này của cô cuối cùng cũng đen trở lại, chất tóc đang dần trở nên tốt hơn, tóc dường như cũng dày hơn, những sợi tóc con trên trán cũng dần mọc ra.
Bên ngoài, Hổ Tử hạ giọng gọi, Văn Lê lấy lược chải suôn tóc, buộc lại thành hai bím tóc, rồi đi mở cửa.
Gia đình Văn Lê sau khi bàn bạc xong chuyện đại sự thì ai về nhà nấy. Đàn ông buổi chiều còn phải ra đồng làm việc nên quay về phòng nghỉ trưa. Tô Quế Lan cùng các con dâu vì chuyện của Văn Lê mà đều ra ngoài hết. Lúc này trong nhà trên chẳng có ai, ngoài sân cũng yên tĩnh, chỉ có mấy con gà được nuôi trong góc vườn đang bới đất tìm mồi.
Văn Lê và Hổ Tử ra ngoài thuận lợi. Lo lắng trên đường gặp người khác hỏi han khó giải thích, hai chị em đi đường vòng, mất gần nửa tiếng mới đến bờ sông.
Mùa hè trời nóng nực, bọn trẻ con không chịu ở nhà, lúc người lớn ra ngoài hóng mát thì chúng lại chui vào rừng cây trốn nắng, tiện thể tìm vài tổ chim.
Thường ngày đều có mấy đứa trẻ trong thôn tụ tập cùng một chỗ, nhưng lần này lại chẳng thấy cảnh tượng bọn nhỏ ríu rít chơi đùa, dưới mái chòi lá thường dùng để hóng mát cũng vắng tanh.
Hổ Tử nghĩ chúng đã chạy vào rừng cây, bèn bảo Văn Lê đợi ở ngoài, còn mình chạy vào gọi. Thế nhưng cuối cùng lại chỉ có một mình cậu bé đi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT