“Giang Nguyên!”
Văn Lê đột ngột ngồi bật dậy khỏi giường, nhìn Hổ Tử với vẻ mặt kinh ngạc: “Cháu tìm được Giang Nguyên rồi sao?”
Văn Lê ,Hổ Tử đi tìm hiểu về Giang Nguyên chỉ là lời nói đùa lúc hứng chí.
Hổ Tử năm nay tám tuổi, là lúc hiếu động, nghịch ngợm nhất. Hơn nữa, vừa mới kết thúc mùa hè bận rộn, cả ngày không có việc gì làm, cậu bé cùng với Phượng Thai, đứa em họ mới bốn tuổi nhà cậu Hai, chạy nhảy khắp nơi, lúc thì chui vào rừng cây, trèo cây trúc, móc trứng chim, lúc thì lén lút hóng hớt chuyện người lớn.
Đúng vậy, không biết cậu bé lấy đâu ra “sở thích” kỳ lạ là thích nghe lén chuyện thị phi của người khác.
Trong làng này, không có chuyện gì mà cậu bé không biết, thậm chí còn tự đặt cho mình biệt danh là Báo Tin Tức.
Điều quan trọng là, cậu bé không chỉ nghe lén, mà còn quay về kể lại cho Văn Lê nghe. Ban đầu Văn Lê không để ý lắm, cho đến khi cậu bé nói nhìn thấy bà góa phụ họ Tần nhà bà Ba trong làng và đội phó chui vào rừng, còn bắt chước giọng điệu của hai người khi lén lút gặp gỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play