Vừa dứt lời, vạt áo anh ta bị túm lấy, nhẹ nhàng lắc hai cái.
Đôi mắt xanh lục long lanh nhìn anh ta, mang theo chút đáng thương đầy cầu khẩn: “Đổi đi mà, làm ơn đấy.”
Quý Bất Phùng đặt khung ảnh úp xuống tủ đầu giường, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên: “Có hai phòng, cậu có thể sang phòng bên cạnh.”
Nhưng gấu bông thì chỉ có một con, Tống Mặc không muốn bỏ lỡ, mắt đảo một vòng, nói: “Phòng đó… Ừm, phòng đó không tốt.”
Cậu nói dối vụng về, qua loa đến mức vừa thốt ra đã lộ ngay. Nhưng khi thấy Quý Bất Phùng vẫn không có ý định nhượng bộ, cậu dứt khoát vươn người, với lấy con gấu bông.
Thân thể mềm mại đột ngột áp sát, hương hoa hồng càng nồng đậm hơn, Quý Bất Phùng sững người trong vài giây.
Khi hoàn hồn lại, anh ta nhận ra tay mình đã giơ lên, siết lấy vòng eo thon gọn trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT