Tống Mặc sững sờ trong giây lát, rồi chìm vào suy nghĩ sâu hơn.
Hoàn toàn không phát hiện ra, vành tai người đi phía trước cậu đã hơi ửng đỏ.
Đến lần thứ ba Tống Mặc thử vận dụng kỹ năng, Quý Bất Phùng rốt cuộc không nhịn được nữa, quay người, nắm lấy cổ tay cậu: “Đủ chưa?”
Tống Mặc giật bắn mình: “Xin lỗi, tôi tưởng là không đau…”
Quả thật không đau, nhưng từng cánh hoa nhẹ nhàng lướt qua như móng vuốt mèo con, mềm mại vỗ vào người, khiến lòng dạ anh ta bỗng thấy ngưa ngứa.
Quả cầu đen nhảy nhót chửi ầm lên: “Vô dụng! Quá vô dụng! Cái kiểu quyến rũ kém cỏi thế này, ai mà mắc bẫy chứ? Phải không, chủ nhân?”
Quý Bất Phùng không để ý đến nó. Đợi đến khi cảm giác tê ngứa trên lưng dần tan đi, nhịp thở ổn định lại, anh ta mới cau mày nhìn chằm chằm Tống Mặc: “Tôi dạy cậu, nhưng không được thử lung tung nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT