Cả nhóm bừng tỉnh, đồng thanh hô lên:
“Say rượu!”
Vậy thì… chỉ còn một câu cuối chưa tìm được đáp án.
[Người cười, ta cũng cười. Người khóc, ta cũng khóc.]
Câu này ám chỉ điều gì?
Quý Bất Phùng nhìn chăm chú vào tờ giấy, suy ngẫm một hồi. Sau đó, chân mày anh ta giãn ra, ánh mắt chuyển đến bàn trang điểm đối diện.
“Là gương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play