“Nhưng mà, tôi vẫn cảm thấy đây đều là trùng hợp.” Lãnh Tiêu nói, “Hệ thống trò chơi sẽ ngốc đến vậy sao?”
“Hẳn là không phải trùng hợp.” Bùi Triệt hơi nhíu mày, ngữ khí lại rất chắc chắn: “Nếu không Trình Phỉ sẽ không vừa lúc nhận được cuốn sách này, cuốn sách này hẳn là không phải cô từ bên ngoài mang vào.”
Lúc này, Trình Phỉ gật đầu, bình tĩnh nói: “Anh nói đúng, cuốn sách này là tôi nhặt được ở Ai Lão Sơn… Nói thật, lúc ấy tôi nhặt được nó cũng có chút nghi ngờ, tưởng là do du khách bên ngoài mang vào, vì một sự cố nào đó nên họ làm rơi nó, giấu trong bụi cỏ... Nhưng hiện tại xem ra, nói không chừng cuốn sách này vẫn luôn ở trong thần núi, nó chỉ đang chờ đợi người chơi đến phát hiện nó…”
Lam Quân: “Có lẽ đây không phải là vấn đề ngốc hay không, mà là manh mối vốn dĩ không khó để phá giải, chỉ là cách người chơi có được manh mối cần phải trải qua khó khăn và trắc trở thôi, trò chơi không thể nào là một lối chơi vô giải…”
“Nói không chừng kẻ bí ẩn phía sau để lại manh mối cố ý thiết lập mật mã đơn giản? Mục đích của hắn chính là muốn chúng ta - hoặc là nói người chơi - dễ dàng phá giải mật mã. Người này, hắn muốn chúng ta dẫn hắn rời khỏi Ai Lão Sơn!”
Bốn phía một mảnh tĩnh mịch.
Lãnh Tiêu linh cơ vừa động: “Tôi biết rồi, người này chính là Từ Yến Thời, cô ấy bị bắt vào thần cung, sau này ngoài ý muốn trốn thoát… Cô ấy có thể biết có người vào núi tìm kiếm cô ấy, vì thế cô ấy tìm mọi cách để lại manh mối, làm cho họ mang cô ấy rời khỏi nơi này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play