Trong xe có một khoảnh khắc tĩnh lặng.
Đây là tin nhắn cuối cùng Từ Yến Thời để lại. Câu này của cô ấy không hoàn chỉnh, dường như lúc đó cô đang cúi đầu gõ điện thoại thì nhìn thấy một thứ gì đó kỳ dị, khiến cô không thể tiếp tục gõ chữ.
“Tôi đã nhìn thấy?”
Lãnh Tiêu ngơ ngác nhìn chằm chằm màn hình máy tính, “Đây là câu hỏi, câu trần thuật hay là không thể gõ xong một câu hoàn chỉnh?”
Lam Quân chìm vào suy tư. Thực ra, cậu đã xem bài viết này vô số lần, mỗi lần đến đoạn này đều cảm thấy khó hiểu, đồng thời lại rùng mình.
【Tôi đã nhìn thấy】, bốn chữ này trông có vẻ bình thường, nhưng nếu suy nghĩ kỹ lại thì ẩn chứa sự huyền bí, vô cùng kỳ lạ.
Một người trưởng thành, bất kể nhìn thấy gì cũng sẽ không lập tức mất đi khả năng hành động. Phải có chút phản kháng, hoặc quay người bỏ chạy. Chỉ là mấy chữ cuối cùng thôi, chẳng lẽ lúc đó trong một điều kiện đặc biệt khó khăn nào đó, Từ Yến Thời không có cả cơ hội gõ điện thoại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play