Sáng hôm sau, 11 rưỡi, tỉnh Vân Nam.
Chiếc xe cắm trại địa hình của Bùi Triệt đi rất nhanh. Cả đội xuất phát từ 1 giờ 30 chiều ngày hôm qua, một mạch đi từ Nam Châu đến Vân Nam. Giữa đường chỉ xuống xe ghé vào một quán ăn, sau đó lại tiếp tục đi thẳng đến Vân Nam không dừng lại, một đường thuận buồm xuôi gió. 10 giờ sáng nay, họ đã thuận lợi đến tỉnh Vân Nam. Hiện tại, cả ba người đang chuẩn bị đi vào khu du lịch núi Ai Lao.
Sáng nay Lam Quân ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh dậy, sau đó một mình ngơ ngẩn ngồi trên chiếc giường nhỏ, đầu tựa vào cửa sổ, nhìn những khung cảnh tráng lệ, duyên dáng lướt qua, để đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Dọc đường đi, Bùi Triệt và Lãnh Tiêu thay phiên nhau lái xe. Lam Quân không cần tham gia vào việc lái xe. Cậu một đường “nằm yên”, xem phim truyền hình, đọc tiểu thuyết, nghe nhạc. Xem mệt thì ngủ, tỉnh dậy thì tiếp tục chơi điện thoại. Buồn chán thì vừa thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ vừa ăn vặt.
Đồ ăn vặt của họ, đặc biệt là bánh quy, còn nhiều hơn cả thịt và rau củ. Lãnh Tiêu nói, ăn đi, cứ ăn thoải mái. Bánh quy khô có rất nhiều, ăn đến sang năm cũng không hết.
“Tiểu Vân Vân, buổi trưa chúng ta không xuống xe tìm quán ăn đâu. Bùi tổng nói ăn tạm gì đó trong xe cho lót dạ là được. Chúng ta cần phải đến núi Ai Lao vào khoảng 4 giờ chiều, nói cách khác là lúc mặt trời lặn rồi. Đường đi không dễ, cũng rất nguy hiểm, nên vào núi sớm một chút thì tốt hơn.”
Lúc này, Lãnh Tiêu ôm một cái gối nhung hình Hedwig của Harry Potter đi tới, vừa ngáp vừa nói với Lam Quân: “Ăn no một chút nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play