Đương nhiên, Lôi Ngọc Long cũng trông rõ bọn chúng đang túm tụm lại thì thầm. Trong bụng hắn đã hiểu, mấy tên này chẳng qua muốn tìm chuyện gây sự mà thôi.
Quả nhiên, sau khi bàn bạc xong, Hạ Mã Uy liền ưỡn ngực bước tới trước, dáng đi khoa trương đến buồn cười, miệng hống hách:
“Uy uy uy! Thấy bổn thiếu gia còn không thèm chào lấy một tiếng? Ngươi thật nghĩ bản thân ở cái trấn rách này có địa vị gì chắc? Cùng lắm cũng chỉ là một tên đạo sĩ lặt vặt!”
Lôi Ngọc Long chỉ nhếch môi cười nhạt, ánh mắt lãnh đạm, chẳng buồn trả lời. Hắn đứng yên, như thể đang chờ xem Hạ Mã Uy còn muốn giở trò gì.
Thấy hắn cứ im lặng, Hạ Mã Uy càng bốc hỏa, nhếch mép mỉa mai:
“Ồ? Câm à? Hay là giả ngu?”
Ngọc Long vẫn không nói, chỉ hơi nghiêng đầu, ánh mắt chan chứa ý cười trào phúng.
“Người câm sao? Người câm! Người câm!” Hạ Mã Uy lặp đi lặp lại, giống như chỉ muốn chọc tức đối phương đến cùng.
“Bang!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play